Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 127 : Tam Giới Chiến (4)

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


Tại mặt trận Tiên Giới.



Ngọc đế thân mặc Hoàng kim bào, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào khoảng không vô biên phía xa đang có những điểm đen dần xuất hiện kéo dài không ngớt. Những điểm đen kia ban đầu chỉ xuất hiện thưa thớt lấm tấm, sau đó chúng dần dày đặc và tuôn chảy như một dòng suối kéo dài vô tận.



Ngọc đế nheo mày hỏi:



- Ma giới xuất lĩnh, tên trùng Đa Nhân Cổn đem theo bao nhiêu binh lực?



Một thiên tướng với tu vi Tiên đế sơ kỳ, mặt mũi bị một đám mây che kín không nhìn rõ diện mạo, bước tới cung kính nói:



- Bẩm bệ hạ! Ma giới xuất lĩnh, tổng thể binh chủng, ước tính là mười hai Mênh!



Ngọc đế lại tiếp tục cau mày vẻ không thông suốt:



- Bổn tọa không thường giao chiến với các binh chủng của Ma giới, không rõ quân số mười hai Mênh của chúng là bao nhiêu, ngươi nên nói rõ ràng một chút.



Thiên tướng kia bản thân giao chiến với Ma binh tại cửa của Ma giới đã nhiều năm, chuyện này thông hiểu rõ ràng, liền nói tường tận:



- Chuyện này cũng chỉ trách bề trên làm việc thực quá chu đáo, mỗi lần thượng cấp báo tin về đều khiển thần phải tính binh lực sang cách tính của Thiên đình. Cho nên bệ hạ mới không hiểu rõ về các chi binh chủng của Ma giới, thần có thể tóm lược đơn giản như sau: Ma giới phân binh chủng theo các cách tính thứ nhất là tổ hợp một nhóm binh chủng thì một Lạn có khoảng vài chục tên thì được gọi là một Lạn, mười Lạn thì tính là một San, mười San thì tính là một Mênh. Theo cách tính tứ nhất thì một Mênh có khoảng chỉ vài nghìn binh lực mà thôi. Còn dựa theo cách tính thứ hai, một San có thể gồm đến vài trăm Lạn hoặc cả nghìn Lạn binh chủng, quân số tạm chưa tính được. Vậy cho nên một Mênh quân đoàn của Ma giới… ước tính… phải đến vài triệu…



- Ngươi nói vài triệu??



Ngọc đế kinh ngạc trợn mắt hỏi.


Bình!



Quang cầu bỗng bốc cháy giữ tợn, sau đó Ngọc đế nhún thân một cái đẩy quang cầu kia đi với sức mạnh hung bạo. Một cầu như thôn thiên phệ địa lao đi, tạo nên những âm thanh vô cùng phức tạp.



Đa Nhân Cổn thấy quang cầu kia lao tới, liền nhanh chóng từ trong hắc vụ phun ra một ngụm khí đen. Khí đen vừa xuất hiện ưu thế cũng không hề kém quang cầu chút nào. Chúng Ma binh cũng cực kỳ run sợ, núp qua một bên, hai đại chí tôn giao phong cực kỳ khủng khiếp. Cũng không phải là những nhân vật nhỏ như những cái Ma binh có thể hứng chịu cho được.



Hai bên lực lượng tương quan khủng bố lao vào nhau.



Rạch rặc!



Không trung bắt đầu có giấu hiệu nứt vỡ. Quang cầu rừng rực lửa của Ngọc đế lao về phía Đa Nhân Cổn. Ngụm khí đen của Đa Nhân Cổn cũng lao về phía Ngọc đế, hai mảng lực lượng áp xát nhau vang lên những âm thanh vô cùng chói tai. Ngụm khí đen liên tục cắn nuốt, khiến quang cầu tiết diện đều nhỏ đi rõ ràng. Nhưng bù lại ngụm khí đen kia cũng không hề chiếm thượng phong, mà đang từ từ tan dần ra không giữ được thế chủ động. Chung cuộc đều là ngang sức ngang tài một bậc.



Đa Nhân Cổn sau đó cười lạnh lớn tiếng:



- Ngọc đế, bổn tọa và ngươi giao phong bình thủ. Nhưng dựa vào binh lực ngày hôm nay, thì cái Tiên giới của người cũng chờ bị làm cỏ đi thôi.



Nói rồi Đa Nhân Cổn lạnh lùng nhìn xuống dưới chi Ma binh phất tay nói:



- THEO LỆNH CỦA BỔN TỌA! PHẠT TIÊN GIỚI!



- PHẠT TIÊN GIỚI!



Chúng Ma binh cũng nhất loạt hô hào theo, lực lượng khủng khiếp của Ma giới bắt đầu ùn ùn tràn vào làm cỏ Tiên giới. Mặc dù Ngọc đế có sức mạnh khủng khiếp, nhưng hôm nay tại đây lại bị Đa Nhân Cổn cầm chân. Tiên giới khó tránh khỏi kết cục bị tàn phá thảm hại.