Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 54 : Đại Hội Nam Hải Long Cung Hạ

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


Chớp mắt đã hai tháng nữa trôi qua, cái ngày diễn ra đại hội phân chia lãnh hải năm trăm năm một lần cũng đã đến. Lần này địa điểm tổ chức đại hội là ở chính Nam Hải Long Cung, Long Cung điện. Bởi vì sự kiện này mỗi năm trăm năm lại xảy ra một lần, hơn nữa mỗi lần xảy ra đại hội đều là phân theo thứ tự của một cái Long Cung chủ trì, lần này là đến lượt Nam Hải Long Cung chủ trì nên mới lựa chọn cái địa phương này.



Mỗi vị Long Vương đến tham dự đại hội chỉ được đem không quá năm nghìn Yêu binh, bởi nếu đem quá nhiều sẽ lập tức coi là hành động xâm phạm lãnh hải, đại chiến nhất định sẽ xảy ra.



Biển cả đại chiến không giống như nhân loại, quy mô của những đợt đại chiến này phải lớn gấp mấy trăm lần những trận đại chiến của nhân loại, có những trận đại chiến phải gấp đến mấy nghìn lần. Mà một khi xảy ra đại chiến là kéo dài dai dẳng vô số năm tháng, có khi phải đến mấy nghìn năm.



Những lúc xảy ra những trận đại chiến này, biển cả cơ hồ là hỗn loạn nhất. Ngay cả Tiên giới cũng không thể can thiệp, tuy Tiên giới hiện giờ nắm giữ vị trí cai quản Nhân giới nhưng thật ra nó vẫn là hai giới hoàn toàn biệt lập. Nhân giới chi chiến, Tiên giới can thiệp chính là nghịch lại thiên đạo, lập tức sẽ bị thiên kiếp đánh cho hình thần câu diệt.



Mặc dù Ngọc Hoàng Đại Đế tự xưng mình là Thiên có quyền điều động Tam Giới nhưng trên thực tế lời này cũng chỉ là tự ông ta nói không có ai chứng thực. Chẳng qua là vì đẳng cấp tu vi Ngọc Hoàng Đại Đế xếp trong những nhân vật đỉnh phong của thế gian, trừ Quỷ Thánh của Ma giới ra ông ta gần như là không có ai sánh được.



Tứ đại Long Cung đại chiến, Ngọc Hoàng đại đế không bao giờ can thiệp, thậm chí ông ta còn muốn nó xảy ra nhiều hơn nữa. Bởi vì như thế sẽ làm giảm đi sức mạnh của tứ đại Long Cung như vậy ông ta sẽ bớt đi một mối lo trong lòng.



Tham dự đại hội lần này Bắc Hải Long Cung đến đầu tiên, sau đó là Tây Hải Long Cung. Đông Hải Long Cung thế lực chính là đến muộn nhất, phải tận hai ngày sau đại hội chính thức bắt đầu mới thấy có mặt.



Đông Hải Long Cung bản thân chiếm đến ba phần biển cả, cho nên không mấy coi trong việc phân chia lãnh hải lần này. Đông Hải Long Cung lần này đến dự cũng chỉ là muốn coi như có mặt, tiện thời ngăn chặn những cái thế lực Long Vương khác phát triển lớn mạnh hơn mà thôi.



“Long Ngạo huynh quả thật uy phong, đại hội đã diễn ra hai ngày rồi mà huynh mới đến đúng là rất coi trọng mặt mũi bọn ta”.



Bắc Hải Long Vương thấy cái bộ dạng Đông Hải Long Vương đến rất từ tốn hơn nữa vẻ mặt còn như không liên quan liền bực mình mỉa mai khinh bỉ nói.



Đông Hải Long Vương cười đểu một cái sau đó cũng nhạt nhẽo trả lời một câu:



“Ta dù đến muộn nhưng cũng không có tâm tư như các ngươi, sợ cái kẻ không ra gì như ta còn tốt hơn mấy kẻ biết giữ quy củ hơn nhiều, có đúng như vậy không Long Đình huynh”.
Nhất thời Yêu quái phía bên ngoài nườm nượp lao vào đông đến nghẹt thở, cái Yêu Quái tầng ba hậu kì lao vào trước tiên vẻ mặt chính là hung hãn bạo nộ, rất khẩn trương.



….



“Khốn khiếp, Long Đình, con gái ngươi không coi ai ra gì thì chính cha sẽ phải bồi tội thay. Ngươi không giao ra ba hải vực Ụ Nan, Nạn Côn, Bình Phu thì đừng có trách ta tại sao mấy ngày nữa đem Yêu binh đến thảo phạt Nam Hải. Còn nữa, cái chuyện ba nghìn năm trước ngươi giết Yêu tướng của ta không lý do hôm nay ta cũng đem ra tính sổ với ngươi…”.



Tây Hải Long Vương cuối cùng cũng bộc lộ rõ cái bản chất của mình, ông ta lôi hết mọi chuyện trước nay khúc mắc với Nam Hải Long Vương ra tính toán, cái vẻ mặt trầm định ban đầu đã sớm biến mất. Nam Hải Long Vương trước khi diễn ra đại hội thì đã sớm biết có tình cảnh này, chỉ đành cười khổ chịu trận. Hơn nữa tu vi của ông ta ở đây cũng là thấp nhất, căn bản là không có tiếng nói.



Bắc Hải Long Vương thấy thời cơ đã đến cũng lên tiếng chèn ép, thậm chí còn tìm ra một số lý do rất vớ vẩn hòng để Nam Hải Long Vương phải nôn ra một số hải vực.



“Nam Hải Long Vương, ta thấy ngươi thật sự rất quá đáng. Tháng trước một tên Yêu tôm của ngươi cưỡng gian một Ngọc Trai tinh nữ của Bắc Hải ta, chuyện này ngươi định tính sao đây? Còn nữa bầy Hải Mã của ta cũng chỉ là xâm nhập chút ít ăn một chút rêu phong của Nam Hải mà ngươi cũng sai Yêu tướng bắt hết rồi làm thịt. Còn nữa …”.



Bắc Hải Long Vương lôi ra đủ mọi lý do khiến cho Nam Hải Long Vương cũng phải hốt hoảng, hai cái Long Vương còn lại cũng là nhất thời kinh dị. Tây Hải Long Vương còn thầm lẩm bẩm những cái lý do lãng xẹt như vậy mà cũng có thể đem ra đòi bồi thường hải vực, vậy còn những cái lý do của ông ta chính đáng hơn thì sao đây. Nhưng thôi cũng mặc kệ, Tây Hải Long Vương cũng không mấy bận tâm. Bắc Hải Long Vương thèm hải vực đến phát cuồng rồi, chỉ khổ cho Nam Hải Long Vương kia tu vi thấp kém không thể nói gì được.



Hớp hớp vài hơi Đông Hải Long Vương mới trấn tĩnh được sau một hồi kinh dị vì những cái lý do kia của Bắc Hải Long Vương. Lúc này mới trầm định lên tiếng, ông ta mà không lên tiếng ngay lúc này thì có khi Nam Hải Long Vương kia thậm chí còn có thể bị bức ép đến nôn ra vài cái hải vực mất.



Mà chuyện đó thì Đông Hải Long Vương nhất quyết không thể để xảy ra vì điều đó trực tiếp uy hiếp đến ông ta.



“Bắc Hải Long Vương, ta thấy mấy cái lý do của ngài là rất chính đáng, nhưng chuyện gì hòa hảo cũng tốt hơn. Như vậy đi, để bồi thường cho những chuyện này thì Nam Hải cắt ra một cái hải vực nhỏ, so ra thì cũng không có gì to tát lắm”.



Đông Hải Long Vương lên tiếng Bắc Hải Long Vương không dám nói gì cả, bởi lẽ tu vi Bắc Hải Long Vương thấp hơn Đông Hải Long Vương thế nên cũng không dám phản bác chỉ hướng ánh mắt đến Tây Hải Long Vương kia hòng tìm kiếm sự trợ giúp.