Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 76 : Kiếm chỗ ở

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


Tạ Đình giọng điệu ngập ngừng dò hỏi, ánh mắt vẫn còn tỏ ra có lỗi. Kim Nam liền cười xòa một tiếng :



« Đi, chúng ta đi kiếm nơi định cư trước đã. Chuyện hôm nay phạt huynh hai chung rượu tạ tội ».



« Ba chung, ta uống ba chung ».



Tạ Đình nghe thấy lời này liền tỏ ra hoạt bát hơn hẳn, ánh mắt đã có chút tươi tỉnh. Kim Nam thấy vậy liền thu lại tia nội khí khóa chặt thân thể Tạ Đình khi nãy. Tạ Đình lúc này đã khôi phục được trạng thái cơ thể, vẫn còn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu. Kim Nam thì không để ý gì nữa liền bước về phía trước nơi mấy người vừa nãy vẫn còn đang đứng chờ. Lát sau lên tiếng:



“Mọi người đi theo ta nào, chúng ta kiếm chỗ đắc lợi cư ngụ, cứ lên tiếng, thấy hợp ý chỗ nào chúng ta lập tức tìm cách thu mua”.



Nói rồi Kim Nam liền xông xáo cất bước đi trước, mọi người thấy vậy cũng liền hồ hởi cất bước theo sau. Riêng Tạ Đình thì bám sát Kim Nam vẻ mặt có chút đắc ý, khuôn mặt còn nghênh nghênh lên. Có ý rất rõ ràng, người tài giỏi này chính là huynh đệ ta đó.



Đi mất nửa ngày Kim Nam vẫn chưa tìm được chỗ nào vừa lòng, trong khi mọi người đã không ít lần liếm mép thèm khát những tòa kiến trúc đại lâu và đại điện phi thăng. Họ chỉ nghĩ như vậy là đã quá thừa thãi rồi, còn Kim Nam thì lại cho rằng hoàn toàn khác. Chỗ ở của hắn không phải to đẹp nhất, thì cũng là nhì cái thành trì này.



“A… Đây rồi, rất hợp ý ta!”.



Kim Nam chớp mắt liếc nhìn về phía một tòa phi thăng điện cao chín tầng, phía dưới là vô số đại điện lầu cao rất hoa mỹ. Không những vậy còn có những cái rạch nước và hoa đào tôn lên vẻ hoàn mỹ của nó. Ở giữa là một cái hồ nhỏ, không quá lớn nhưng nhìn chính là rất hợp nhãn. Kim Nam rất thích nơi nào có hồ, đặc biệt hồ càng đẹp càng tốt, không cần phải quá lớn. Hơn nữa nơi này lại còn có hoa đào. Khiến hắn có thể hoài tưởng đến Tuyết Mai, như vậy sẽ cổ vũ tinh thần tu đạo của hắn rất lớn.



Hắn tu đạo là vì cái gì. Không phải chỉ là vì một mục đích duy nhất đó chính là có thể đến ngày đạt tới cảnh giới chí thượng đại đạo hồi sinh cho Tuyết Mai hay sao. Nơi này hắn quyết đinh phải thu mua bằng mọi giá.



Đây là Thạch Thất thành, là thành trì của nhân tộc, thế nhưng nó vẫn tồn tại ở Ma Giới, vì vậy đơn vị lưu thông ở đây chính là Ma Thạch. Mà Ma Thạch thì hắn có rất nhiều. Lần trước trên đường đến THạch Thất thành hắn có đem theo một tảng Ma Thạch rất lớn, cũng chỉ mới có hấp thu quá nửa, phần còn lại vẫn còn to lắm. Mà đó lại còn là Ma Thạch thượng phẩm hắn lấy được trong Địa Thất, Ma Thạch thượng phẩm khẳng định ở nơi này có giá trị rất lớn, hắn không tin không mua được tòa đại lâu này.



« Đứng lại ! ».



Một tiếng quát lớn vang lên, hai tên tu sĩ mặc một bộ đồng phục màu xanh lá bay ra từ cổng điện phía trước của khu vực Kim Nam nhắm trúng khi hắn đang vừa bước tới.



« Gọi người phụ trách nơi này ra đây cho ta nói chuyện, chúng ta muốn thu mua lại nơi này ».



Kim Nam giọng điệu phấn khích nói. Hai tên tu sĩ nghe thấy lời này thì chợt ngớ người ra ngẩn ngơ chốc lát. Lát sau lại lập tức ôm bụng cười nhìn Kim Nam như nhìn thấy một thằng hâm :



« Tên này ngươi bị điên thì cũng nên chọn chỗ khác mà điên chứ. Định thu mua cả tông môn của Cung gia ta, biết điều thì mau cút xéo bằng không bọn ta sẽ không khách khí. Điên cũng đánh ».



Kim Nam nghe thấy tiếng cười miệt thị của hai tên này thì đã sớm phát hỏa. Nhưng bỗng hắn chợt khựng lại :


« Bán hay là không đây ? ».



Chỉ một câu nói ngắn gọn, nhưng câu nói này còn đáng sợ hơn tất cả mọi lời dài dòng. Cung Nhàn lúc này đã run lẩy bẩy không biết phải làm sao. Ông ta không biết phải xử lý thế nào. Cung Nhàn cũng chỉ là một quản gia cỏn con của phủ họ Cung, chuyện bán cả tông môn phủ đệ làm sao ông ta có thể quyết định.



« Huynh, huynh đệ. Chuyện này, chuyện này ta không thể quyết định được. Ta cũng chỉ là quản gia của phủ họ Cung, bán cả tông môn phủ đệ phải hỏi ý kiến Gia chủ ».



« Vậy còn nói là người phụ trách chính ở đây ? ».



Kim Nam quắc mắt lạnh lùng hét lớn.



« Crắc… ».



Một tiếng vỡ vụn vang lên, xương khớp lão đạo sĩ Cung Nhàn nháy mắt đã bị bẻ gãy. Mà người ta cũng không thể nhìn tại sao ông ta lại bị gãy như vậy, Kim Nam rõ ràng vẫn đứng yên bất động không hề động thủ. Trừ phi là hắn dùng nội khí để bẻ gãy một cách vô thanh vô tức. Loại người mà có thể dùng đơn giản nội khí bẻ gãy xương của một tu sĩ nội khí tầng ba trung kì thì phải là tu vi nào đây a.



« Cút, gọi Gia chủ của ngươi ra đây cho ta nói chuyện ! ».

Một tiếng nạt lớn lại được Kim Nam hét ra, điệu bộ rất lãnh khốc. Lão đạo sĩ Cung Nhàn thấy vậy liền tập tiễng một chút quay mình ngược về phía sau biến mất. Bộ dạng như bị ma đuổi, lão thực sự rất nhanh muốn thoát khỏi đây để không phải đối mặt với tên sát thần này.



Cung Nhàn vừa biến mất Kim Nam liền lập tức hớn hở. Cái bộ dạng hung thần ác sát khi nãy bốc hơi một cách sạch banh cứ như nó chưa từng tồn tại. Tạ Đình thì từ nãy giờ vẫn há miệng ra không thể ngậm lại. Kim Nam này thật quá bá đạo rồi, không ngờ hắn nhắm trúng cái phủ đệ nào không nhắm lại nhắm ngay phủ đệ của Cung gia.

Trước đây Tạ Đình cũng đã ở Thạch Thất thành nên hắn biết Cung gia có địa vị như nào. Là nằm trong những gia tộc mạnh nhất của Thạch Thất thành, thậm chí còn có thể sai khiến được thành chủ truyền kì Võ Vương. Vậy mà tên Kim Nam này không hiểu hắn ăn phải cái gì mà bá đạo đến mức đòi thu mua cả phủ họ Cung. Loại chuyện này quả thực khiến hắn tạm thời không thể chấp nhận được ngay. Không biết hắn quen được người huynh đệ cỡ nào đây a.



Thu mua phủ họ Cung một trong những gia tộc mạnh nhất của Thạch Thất thành là chuyện không đơn giản. Kim Nam khẳng định là sẽ có đánh nhau, chính vì vậy hắn liền mau chóng tiến tới chỗ đám người Tạ Đình lên tiếng :



« Mọi người tạm thời lui ra trước, một lát nữa theo ta dọn đến nơi này ở ».

Kim Nam nhe răng ra một nụ cười thân mật. Đám người kia thấy vậy liền không ai bảo ai lập tức đi ngược lại. Tạ Đình vẫn còn đang há miệng ngơ ngác, thấy vậy một nam tử lập tức đến lôi hắn đi cùng trong khi hắn vẫn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra.



Đám người Tạ Đình đã đi khá xa rồi, Kim Nam lúc này mới quay đầu nhìn lại phía phủ đệ họ Cung. Gật đầu một cái tỏ vẻ rất vừa ý, thuận tiện nhìn xuống dưới. Y phục của hắn đã bị máu của hai tên bưu hãn vừa nãy làm vấy bẩn. Nhìn cảm thấy rất tức mắt, thấy vậy Kim Nam liền lôi ra một bộ y phục trong Ẩn Nặc trực tiếp thay đồ giữa không trung. Chuyện này trước đây hắn làm nhiều rồi nên cũng chẳng ngại ngùng gì cả, hơn nữa đám người Tạ Đình cũng không ở đây nên không có việc gì phải cố kị.



« A… Tên biến thái ».



Một giọng nữ tử bỗng từ đâu vang lên khi Kim Nam vừa mới tụt quần được quá nửa. Trong tình trạng vẫn còn đang lộ ra tiểu đệ đệ. Khuôn mặt lập tức đỏ bừng chưa kịp kéo quần lại Kim Nam theo bản năng nhìn về phía giọng nói kia phát ra.