Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 79 : Thế Lực Mới

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


“Khứ Trần!!!”.



Cung Thái rơi vào đường cùng, liền lập tức triệu hồi Khứ Trần đang vũ động phía trên. Một đường thuận tay đập Khứ Trần chính diện về phía Kim Nam. Thấy vậy, Kim Nam mau chóng né thân mình tránh khỏi công kích, chỉ có điều lại làm vụt mất khiến Cung Thái có thể thoát ra.



Nhưng không sao, không còn Liên Đàm trận Khứ Trần và Cung Thái lúc này hoàn toàn chỉ là vô dụng, không có chút sức chống cự nào đối với Kim Nam. Cung Kiếm Phí nội khí hao tổn cạn kiệt căn bản không có khả năng công kích. Chỉ trơ mắt ra nhìn Kim Nam với khuôn mặt bất lực, càng nhìn càng thấy khuôn mặt Kim Nam hắn thực sự đồi bại.



Cung Thái sau khi thoát ra khỏi gọng kìm chế trụ của Kim Nam liền lập tức lui về thế thủ không dám công kích nữa. Chỉ đành trơ mắt đứng nhìn không biết làm gì, ông ta giờ không khác gì cá nằm trên thớt, chỉ mong người ta không chú ý đến mình. Cung Kiếm Phi cố gắng đứng dậy miệng lưỡi mấp máy như muốn nói điều gì nhưng không có sức. Cung Ngọc Hân thấy vậy liền lao tới đỡ cha mình.



“Tiểu tử, ngươi… Thật không ngờ… Chúng ta thật không phải đối thủ của ngươi… Ta có một cầu xin… Lão thái thái già cả rồi, ngươi có thể không đồi bại với người hay không???”.



Cung Kiếm Phi nhìn Kim Nam đúng chất như nhìn một tên đồi bại. Kim Nam thì lập tức phát hỏa, lời này của Cung Kiếm Phi rõ ràng là có ý gì, không phải là ông ta đang nghĩ là hắn định giở trò gì với lão thái thái gì đó của Cung gia đó chứ.



Cung Ngọc Hân thấy cha nói vậy liền mặt mũi cũng đỏ bừng:



“Tên biến thái… Ngươi tha cho lão thái thái… Ta… Ta… Cho ngươi!!!”.



Cung Ngọc Hân nghe thấy lời nói của cha mình, ý nghĩ cũng không khác gì. Kim Nam thì tự lấy tay đập bốp vào mặt một nhát, không ngờ hai cha con nhà này suy nghĩ tương đồng. Lại còn cho rằng hắn thực sự có ý đồ với cả gia tộc nhà họ Cung. Nghĩ lại chỉ một câu nói lúc tức giận đã khiến mọi chuyện thành ra thế này, hắn liền tự trấn an lần sau dù có tức giận nói lời cũng cần phải cẩn trọng một chút.



Quay sang nhìn Cung Thái đang điên loạn. Thấy vậy, Cung Thái liền lập tức lấy tay che mình:



“Tiểu tử??? Không phải với ta ngươi cũng là có hứng thú!!!”.



“Bốp!!!”.



Kim Nam lại tự vả vào mình một cái nữa, không lên tiếng lúc này chính là trở thành tên đồi bại thực sự. Cũng may là đám người Tạ Đình không có mặt ở đây, bằng không theo chiều hướng suy nghĩ của cái gia tộc này, không biết bọn họ sẽ nghĩ gì về hắn nữa đây.



“Kiếm Phi gia chủ, ta thực sự cũng chỉ là có ý muốn mua lại cái tông phủ này vì thực sự cảm thấy nó rất hợp nhãn. Câu nói vừa rồi cũng chỉ là buột miệng trong lúc tức giận mà thôi. Không đánh không quen biết”.



Kim Nam không còn giữ dáng vẻ bá đạo nữa, liền thay đổi sắc mặt hòa hoãn. Còn giữ thái độ như lúc trước thì càng giải thích chính là càng khẳng định. Chuyện này mà lan ra toàn Thạch Thất thành thì sau này hắn cũng thực rất mất mặt mũi, còn gì là nói đến thu phục nhân tâm, còn gì là nói đến tăng tiến tu vi Tín Ngưỡng. Người ta dù sao cũng có ba người ở đây, hơn nữa lại còn là gia tộc lớn, lời nói nhất định có sức ảnh hưởng. Còn hắn tuy tu vi có thực sự cường hãn và áp đảo nhưng cũng là mới tới đây. Hơn nữa chỉ có một người, lời nói căn bản không có trọng lượng.
“Gia chủ cao minh!”.



Tên quản gia phía dưới cười một tiếng nịnh nọt. Lão giả áo tím cũng sắc mặt thỏa mãn vuốt bộ râu màu trắng vui vẻ suy tính.







“Kim Nam huynh đã trở lại?”.



Tạ Đình hớn hở chạy ra trước tiên khi Kim Nam vừa mới xuất hiện. Hắn đã đoán trước là kiểu gì cũng sẽ đánh nhau to, vốn đang lo lắng cho Kim Nam vì hắn ta đụng ngay phải thế lực họ Cung nhưng xem ra bây giờ không cần nữa rồi. Kim Nam hắn ta đã trở về hơn nữa sắc mặt còn hết sức vui vẻ. Xem ra mọi chuyện đều thuận lợi.



“Mọi người, chúng ta hiện tại đã có chỗ ở mới rồi. Tạm thời không phải lo lắng gì nữa, nhưng bây giờ ta có một chuyện muốn hỏi ý kiến của mọi người. Tồn tại trong Thạch Thất thành không phải là một chuyện đơn giản, không có thế lực sẽ là bị người ta khi dễ chính vì vậy ta muốn thành lập một thế lực ở đây mọi người có đồng ý hay không gia nhập nó?”.



Kim Nam thấy Tạ Đình thì chỉ mỉm cười một cái gật đầu, sau đó quay xuống đại lượng hỏi ý kiến mọi người. Tạ Đình thấy vậy liền lập tức lên tiếng:



“Kim Nam huynh, ta cũng biết là như vậy. Chỉ có điều huynh biết đấy, thành lập thế lực không phải là đơn giản, không phải chỉ cần có một đại lượng khí tài rất lớn, mà cái quan trọng ở đây chính là thực lực”.



“A, cái này huynh không phải lo lắng, khí tài thì ta nghĩ mọi người ở đây có lẽ không thiếu. Hơn nữa ta cũng đã thu mua được tông phủ họ Cung rồi, từ giờ chúng ta đã có điều kiện để thành lập thế lực. Còn về thực lực thì huynh không cần phải lo lắng, ta đã có thể quyết định được rồi. Tạm thời mọi người tu luyện cái này, trước mắt là để phòng vệ”.



Kim Nam nói xong một câu liền rút từ Ẩn Nặc ra một đống công pháp, lần lượt phát cho từng người. Công pháp trước đây lấy được ở Nam Hải Long Cung là rất nhiều, ngoài bát đại công pháp trước đây Kim Nam còn cảm thấy hữu dụng, còn lại căn bản hắn không một chút bận tâm với chỗ còn lại. Vì vậy chỗ công pháp này Kim Nam đều không chút tiếc bỏ.



Đám người phía dưới thì lần lượt hoa mắt, cả đời họ chưa bao giờ từng nghĩ đến chuyện tu luyện. Đừng nói là có tài nguyên để tu luyện hay không, mà cho dù là có cũng chưa hẳn đã có công pháp để tu luyện. Mỗi một loại công pháp của các tống phái đều hết sức bảo mật chỉ có người trong tông môn mới có thể biết đến. Chứ đừng nói là tiện tay phát đại trà như Kim Nam thế này.



Tạ Đình trong tay cầm quyển công pháp Địa San lập tức run run. Quyển công pháp này Kim Nam trước khi đưa cho Tạ Đình đã hết sức lựa chọn kĩ càng, phần là vì người huynh đệ này khiến hắn cảm thấy rất hứng thú, phần là vì hắn cũng muốn bồi dưỡng một người thân tín cho mình tạo dựng thế lực sau này.



“Kim Nam huynh, thành lập thế lực, trước hết cần phải có một cái tên. Huynh đã chọn được chưa?”.



“Không cần phải chọn, nó đã có từ rất lâu rồi. Chính là Triệu Thánh Tông!”. Kim Nam đơn giản nói một câu gói gọn, chính là Triệu Thánh Tông. Triệu Thánh Tông ở đại địa Nhân giới đã bị tận diệt, hắn vẫn còn tồn tại một suy nghĩ có ngày sẽ lại có thể khai lập tông môn như cũ, phát dương quang đại thời kì hào hùng trước đây của nó. Triệu Thánh Tông.