Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 82 : Nhẫn Trưởng Môn

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


Nguyễn Ý Sương tiếp tục bước lên thêm một bước nữa, tiến gần đến vị trí chủ tọa của Kim Nam ngồi. Gần đến mức mà Kim Nam chỉ khẽ hít thở thôi là đã có thể ngửi thấy mùi hương xử nữ từ nàng. Nguyễn Ý Sương quả thực rất đẹp, nếu như là Kim Nam trước đây khẳng định nàng bước tới gần hắn với khoảng cách này nhất định khiến hắn chảy máu mũi vô số lần.



Thế nhưng mọi chuyện xoay vần, khi con người ta yêu thì dục tính cũng biến mất. Những ham muốn xác thịt hay sự hấp dẫn từ người khác phái hoàn toàn chỉ là phù du. Tâm không một chút tạp niệm, Nguyễn Ý Sương này muốn dùng sắc đẹp để câu động hắn thì còn mơ đi. Bất giác nghĩ lại những chuyện cũ, hắn cũng đã từng có một nữ tử, một nữ tử khiến hắn có thể yêu hết mình. Có thể vì nàng làm tất cả, hắn với nàng yêu nhau cũng rất đỗi bình thường, không đẹp như thiên tình sử. Nhưng cũng đủ để hắn bất chấp tất cả, bước lên con đường thông thiên tu đạo một lần nữa hồi sinh lại cho nàng.



« Thần Hoàn Đan ta xin nhận, còn lễ vật sau thì xin thứ lỗi. Kim Nam ta thực không có phúc phận để hưởng ! ».



« Tại sao ?? ».



Kim Nam lên tiếng từ chối khiến không chỉ Nguyễn Ý Sương cực độ thảng thốt phải bật lên tiếng hỏi lại mà tất cả các vị gia chủ cũng rất đỗi ngạc nhiên. Triệu tông chủ này khẳng định là người có vấn đề. Nguyễn Ý Sương này là nữ tử khẳng định từ trước đến nay họ gặp là người đẹp nhất, thậm chí nếu không nói là đẹp nhất toàn cái Thạch Thất thành này. Nếu không phải các vị gia chủ là người có địa vị, hơn nữa cũng có tuổi sợ mất mặt với thiên hạ thì cũng đã bất chấp tất cả mà thu nàng về tay mình rồi chứ không đâu lại có ý định để dành cho kế tử.



« Ta đã có ý trung nhân ! ».



« Ý trung nhân !!! ».



Nguyễn Ý Sương lại càng thất thần hơn nữa. Thấy vậy Điền Ý Nhi liền bước lên cất giọng, nàng ta là tông chủ của Điền Thần Tông. Trong các đại gia tộc Thạch Thất thành thì chỉ có duy nhất Điền gia có nữ tử làm tông chủ.



« Ta nói Triệu tông chủ sao lại như vậy, nam tử năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình. Nguyễn Ý Sương cô nương đẹp đến hoa hờn liễu gen như vậy mà Triệu tông chủ lại từ chối thì quả thật khó hiểu, hơn nữa như vậy cũng thật làm mất mặt Nguyễn gia. Ta thân là nữ tử cũng có thể hiểu chuyện này, chẳng lẽ ngài là nam nhân lại không có hiểu ??? ».



Điền Ý Nhi một thân nữ tử, khuôn mặt đoan trang, không phải là cực phẩm xinh đẹp nhưng cũng đủ để câu động nam nhân. Không những vậy còn tỏa ra khí chất phụ nữ thuần thục. Khẳng định kĩ thuật phòng kín của nàng cũng rất điêu luyện, khuôn mặt còn tỏ ra vẻ dâm đãng. Bất cứ nam nhân nào nàng ta cũng đều thuận tiện liếc nhìn đưa tình.



Loại người này không phải là hiếm, Kim Nam quả thật là đã gặp không ít. Loại phụ nữ này chỉ có thể câu động nam nhân thường mà thôi, còn đối với Kim Nam hắn thì càng nhìn lại càng ngứa mắt.



Điền Ý Nhi thấy Kim Nam không nói gì liền khẽ liếm môi một vẻ rất đa tình nói tiếp :



« Thật không hiểu sao Triệu tông chủ lại có ý nghĩ như vậy, ta thậm chí còn muốn được gả cho ngài nữa đấy ! ».


Sài Thái Mân lại tiếp tục cất tiếng lên hỏi, giọng nói vẫn không dấu đi vẻ khinh thường chút nào. Một cái môn phái mà ngay cả trưởng lão chức vị cũng không có thử hỏi đây là môn phái gì vậy. Kim Nam khẽ đưa ánh mắt lạnh lẽo trong thoáng chốc nhìn Sài Thái Mân, hắn quyết định, khai phái đại điển kết thúc chính là đi sinh sự với cái Sài gia này trước tiên.



Lần lượt thời gian trôi đi có không ít lời bàn tán. Cuối cùng tất cả đệ tử Triệu Thánh Tông đều có Nhẫn đại diện môn phái. Các môn phái như Sâm Địa Tông, Đà Nhân Tông hay Điền Thần Tông… vân vân đều không có Nhẫn đại diện, đa phần phân biệt đều dựa vào trang phục và vũ khí công kích.



Thực ra thì cũng không có gì kì lạ, bản thân Triệu Thánh Tông trước kia ở Nhân giới cũng là di biệt như vậy, khác biệt tất cả các môn phái là có Nhẫn đại diện bổn môn. Kim Nam hắn cũng chỉ là kế thừa quy định cũ. Nhẫn đại diện được sử dụng khiến không ít môn phái buông lời bàn tán nhưng Kim Nam hắn thì không hề quan tâm. Thậm chí hắn còn cho rằng nếu muốn phát triển Triệu Thánh Tông đến đỉnh cao thái dương thì việc lựa chọn Nhẫn đại diện môn phái còn rất quan trọng. Không những vậy, Nhẫn này không chỉ có ý nghĩa đại diện mà còn là điều kiện quan trọng để tu luyện công pháp Triệu gia sau này.



“Tiếp theo là trưởng môn tông chủ Triệu Kim Nam lên nhận Thiên Nhẫn trưởng môn…”.



Đệ tử dưới đài lại tiếp tục hét lên một tiếng lớn, tức thì Kim Nam từ trên vị trí chủ tọa từ tốn đứng lên. Dáng vẻ uy vũ bất phàm chợt toát lên, vẻ anh tuấn cũng không khỏi làm Điền Ý Nhi và Nguyễn Ý Sương có một chút rung động. Không ngờ cái tông chủ Triệu gia này nhìn kĩ cũng đẹp trai như vậy, thậm chí còn rất thu hút. Nếu là thường nhân thì khẳng định sẽ không ít cái nữ tử bị tên này lừa tình mà vẫn si mộng.



“Chậm đã!!!”.



Một tiếng cắt ngang bất chợt cắt sự chú ý từ Kim Nam sang phía khác. Một đệ tử vòng ngoài của Triệu Thánh Tông lại hét lớn:



“Tông chủ Đinh Đàn Tông, Đinh Đại Cẩm đại diện Đinh gia Thạch Thất cầu kiến!”.



“Đinh gia???”.



“Là Đinh gia đến???”.



“Tên Đinh Đại Cẩm thật sự thích phá phách???”.



Lời nói vừa dứt đương trường lập tức xôn xao, Đinh Đại Cẩm này là có ý gì. Tại sao đến lúc nào không đến lại đến đúng lúc Triệu Thánh Tông trao chức vị trưởng môn. Kim Nam cũng liền mặt mày cau có, Đinh gia này quả thực không biết điều chút nào. Không đến đã đành, đằng này đã đến muộn lại còn đúng lúc như vậy. Các đại gia tộc Thạch Thất thành giờ này đã có đông đủ không thiếu một gia tộc nào tại khai phái đại điển Triệu Thánh Tông, chỉ có điều phút chót mới là đầy đủ, hơn nữa lại còn đúng giờ khắc quan trọng.