Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 85 : Loạn gia tộc

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


« Nhanh, thu thập hết cho ta. Không nên phí phạm thứ gì, chỉ chậm một chút là các gia tộc khác sẽ biết tin, lúc đó chúng ta khó mà đắc lợi ! ».



Đà Thiết Đát hét vang thúc dục liên tục đám đệ tử, ngay cả lão ta cũng không phí hoài một khắc thời gian. Không gian trữ vật chính là nhét đầy đến không thể nhét được thêm Ma Thạch cao cấp. Trong tay còn tiếc của không nỡ rời đầy là Ma Thạch vụn.



« Gia chủ, chúng ta đã thu thập đến mức không thể mang nổi nữa rồi. Vực Đồng Quỵ này quả thực có quá nhiều Ma Thạch, ta thiết nghĩ nên mau chóng trở về cất dấu sau đó lại tiếp tục.



Một trưởng lão lông mày dữ tợn cúi mình nói, Đà Thiết Đát tay cầm đầy Ma Thạch nhưng ham muốn vẫn là chưa dứt. Ánh mắt đỏ lên vì phấn khích, không nỡ dời xa bất cứ một khối Ma Thạch nào cả. Quyết định lần này thật đúng đắn, không ngờ Đinh Đại Cẩm kia lời nói đều là sự thật. Lão hối hận vì đã không mang thêm được nhiều người hơn nữa để thu thập.



« Tạm thời rút về bổn phái an bài kho tàng. Một số đệ tử ở lại đây trấn giữ, có việc gì lập tức thông chi cho bổn Tông chủ ! ».



« Tuân mệnh ! »



Trưởng lão kia một thân cúi mình, một tay nặng nề cầm khối Ma Thạch trung phẩm to lớn phi thân bay lên. Các đệ tử Đà Nhân Tông cũng lục tục rút lui, chỉ còn lại khoảng vài mươi đệ tử là tiếp tục rà xoát. Tiện thời trấn giữ luôn tại trận, chờ tông môn lần thứ hai tiếp tục hốt của.







« Đà gia có động thái gì không ? ».



Sâm Vị Tân lần này đến khai phái đại điển của Triệu Thánh Tông cũng chỉ vì là muốn thăm dò Đà Thiết Đát. Thấy Đà Thiết Đát rời đi như vậy thì cũng muốn lập tức đi theo, nhưng hận là không mang theo lễ vật trọng thị. Chỉ là một cái lễ vật xoàng xĩnh, nếu đem ra để tặng thì cũng rất mất mặt. Không còn cách nào chỉ còn biết muối mặt ngồi lại chờ đám đệ tử đem Lai Thần Kiếm đến rồi mới có thể dời đi.



Sâm Vị Tân còn tiện thời an bài cho một đệ tử nữa theo sát hành động của Đà gia, bất cứ Đà gia có hành động gì đều phải hồi báo lại. Tên đệ tử đi một chốc lát sau trở lại, thấy Sâm Vị Tân hỏi như vậy thì liền cất tiếng :



« Bẩm gia chủ, Đà gia kéo hết tông môn đệ tử ra ngoài thành Thạch Thất, cũng không biết là muốn làm gì ! ».



« Cái gì cơ, ngươi tại sao không theo dõi tiếp ??? ».



Sâm Vị Tân nghe thấy lời này thì liền hốt hoảng kinh ngạc, lập tức trách mắng tên đệ tử. Thấy vậy, tên đệ tử bất đắc dĩ nói :



« Gia chủ, ngoại vi Thạch Thất thành chống trải như vậy, hơn nữa Đà gia đem theo không ít nhân mã. Tiếp tục theo dõi chỉ e ta sẽ bị phát hiện ! ».

Sâm Vị Tân nghe thấy lời này cũng cảm thấy có lý liền gật đầu :



« Tiếp tục trở về chờ ở Đà gia phủ đệ, xem rốt cục Đà gia có ý đồ gì. Còn nữa, mau thúc dục tên kia đem Lai Thần Kiếm đến đây, tại sao lại lề mề đến như vậy, hại lão phu chôn chân ở đây mấy canh giờ ».




« TOÀN BỘ SÂM GIA ĐỆ TỬ TẬP HỢP, GIA THẦN KHÔNG SÓT MỘT AI !!! ».



Tiếng thét vừa dứt Sâm gia liền náo loạn, chỉ chưa đầy vài khắc không trung Sâm gia đã rợp toàn là bóng người.



Trong lúc đó Tạ Đình phát hiện sự tình cũng lập tức thông chi Kim Nam.



« Phát hiện, Đà gia đệ tử đem về rất nhiều Ma Thạch. Đối phương cũng thông chi truyền tin thư sắc mặt rất hốt hoảng ! ».



« Ma Thạch, huynh nói là Ma Thạch sao ??? Lập tức trở về bổn phái, chuyện này ta sẽ tự điều tra làm rõ ! ».



Tạ Đình nhận được truyền tin thư liền lập tức tỏ ra khó hiểu. Nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức phát động Phi Kiếm trở về. Nhưng trong lúc sơ ý không may đã bị tên đệ tử Sâm gia theo dõi.



« Có người nén khí tức ! ».



Tên đệ tử Sâm gia mặt mày xám ngắt, không ngờ hắn bị người theo dõi lâu như vậy mà lại không bị phát hiện. Đúng là trúng phải kế phản mai phục, một mặt muốn lập tức lao lên giết tên theo dõi, một mặt lại hết sức kìm nén vì đây là trước cửa tông môn Đà gia. Ra tay cũng chính là tự muốn bại lộ.



Một tên đệ tử Đà gia thoáng thấy có người lập tức hốt hoảng. Phi thân vội vã đến gần Đà Thiết Đát hét lớn :



« Không xong rồi tông chủ, có người theo dõi Đà gia chúng ta ! ».



« Hử, ngươi nói sao ??? Có người theo dõi ? Không xong ! Tất cả mau nhanh tay lên, khẳng định các gia tộc khác sẽ rất nhanh phát hiện. Trước lúc đó ta phải nhanh tay hơn một bước ! ».



Đà Thiết Đát vội vàng như bị lửa hơ ở mông. Căn bản cũng không muốn để ý đến tên theo dõi. Chỉ muốn mau đi giấu đồ thật nhanh tiếp tục lao ra ngoại thành cướp của.

Tạ Đình không biết mình đã vô tình bứt dây động dừng, khiến cho cùng một lúc Thạch Thất thành hai đại gia tộc trên dưới đều đồng thời náo loạn.



Các gia tộc khác khi trở về thì cũng rất nghĩ ngờ Đà gia và Sâm gia, nhưng chủ yếu chỉ cử người theo dõi Sâm gia nên không biết được sự tình ở Đà gia lúc này. Chính vì vậy vẫn là chậm chân hơn một bước, chỉ chờ theo dõi hành động của Sâm gia chứ không động thủ.



« Sâm gia đệ tử nghe lệnh, lập tức trên dưới không sót một ai. Theo bổn tông chủ ra ngoài thành cướp của !!! ».



Sâm Vị Tân một hơi hét lớn, mặt mày lo lắng nhưng cũng có một tia phấn khích. Không ngờ lời Đinh Đại Cẩm kia lại là sự thật, chỉ tiếc trước nay ông ta vẫn nghĩ mình cao minh mà lại vẫn thua Đà Thiết Đát một cái suy xét, để đến chậm một bước lớn như vậy cho Đà gia đắc lợi.