Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 92 : Chiến thuyền huyễn hóa

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


“Đã là như vậy, xin Cung tông chủ nhận cái này!”.



Kim Nam từ từ chậm rãi rút ra một thanh kiếm sắc bén. Đương trường lập tức náo động:



“Lai Thần Kiếm!!!”.



Đúng vậy, xác thực là Kim Nam hắn lôi ra Lai Thần Kiếm, Cung Kiếm Phi lập tức choáng ngợp. Chẳng nhẽ Triệu tông chủ này định tặng Lai Thần Kiếm cho ông ta?



“Triệu tông chủ, cái này… quả thực tại hạ nhận không nổi. Lai Thần Kiếm xuất thân quá ư là khủng khiếp, là chân bảo hiếm có của thế gian. Vật quý giá như vậy, Cung Kiếm Phi ta chưa có làm gì cho tông chủ, nhận quả thật là mất mặt”.



Cung Kiếm Phi một hơi sợ hãi nói liền một câu không dứt. Đôi tay vẫn là đang run rẩy, Kim Nam thấy vậy liền mau chóng cười lớn một tiếng, tung Lai Thần Kiếm lên không trung nói:



“Lai Thần Kiếm xác thực là chân bảo, nhưng quả thực nếu ta sử dụng cũng chỉ như rồng vẽ thêm cánh. Không mấy tác dụng. Chi bằng như vậy, là để tặng cho Cung tông chủ có lẽ hợp ý hơn”.



Đúng là như vậy, quả thật Lai Thần Kiếm trong tay Kim Nam không mấy tác dụng. Bản thân hắn sử dụng là lực lượng pháp kĩ tổ hợp đánh gia. Binh khí sử dụng tuy có thêm lực tăng phúc công kích nhưng đối với pháp kĩ mà nói thì không mấy tác dụng. Chính vì vậy Lai Thần Kiếm tuy là chí bảo nhưng Kim Nam quả thực không mấy coi trọng.

Cung Kiếm Phi vẫn chỉ dám liếc nhìn chứ không dám động thủ, Kim Nam thấy vậy liền tiếp tục cười nói:



“Cung tông chủ, còn về chuyện ngài có làm gì được cho ta hay không thì ta cho rằng có rồi đấy! Cung tông chủ không để ý đến hận thù xưa mà vẫn ủng hộ bổn công tử, như vậy thì theo ngài nói có phải tính là một cái công trạng nữa không??”.



Cung Kiếm Phi trong thâm tâm đã khẽ động tâm, chỉ có điều lý trí ông ta không cho ông ta làm như vậy. Nên hai chân xác thực là không thể nhấc lên nổi một thước, bất đắc dĩ Cung Kiếm Phi đành đứng chôn chân tại chỗ không nhúc nhích.



“Cung tông chủ??? Chẳng nhẽ ngài không nể mặt bổn công tử!!!”.
Nguyễn Ý Sương một hơi rành mạch nói rõ ràng, ý chí hơn nữa còn rất kiên định. Nguyễn Sư Phàn cũng liền lập tức ngây người, phải rồi, thành Thạch Thất không còn một ai, thực sự có tranh đấu cũng để làm gì cơ chứ hả. Tài nguyên cũng không phải lúc nào cũng có, trước nay tranh đấu Thạch Thất thành vốn cũng rất nhỏ hẹp, Nguyễn Sư Phàn ông ta cũng phải vất vả lắm mới có được ngày này. Bây giờ thành Thạch Thất không còn một ai, cũng chỉ có mấy cái gia tộc nhìn nhau. Cuộc sống ảm đạm như vậy ông ta thực không muốn.



Hơn nữa, Thạch Thất thành cũng thực sự quá bó hẹp, như bị nhốt trong lồng trong cũi. Ông ta cảm thấy Kim Nam cũng có phần đúng, cũng rất muốn ủng hộ hắn. Nhưng một phần lại lo ngại tam đại Ma Tôn kia. Tam đại Ma Tôn thực lực cường hãn, người ta dù gì cũng đã đạt đến cấp bậc Ma Tôn, đồng dạng tương đương Tiên Tôn cảnh giới. Bây giờ lại nghĩ ông ta chỉ là một cái nội khí tầng bốn hậu kì. Căn bản chưa thấy mặt đã bị Ma tôn kia bóp chết từ xa. Còn nói gì là đại chiến, xem chừng cũng chỉ là nằm si nói mộng mà thôi.



Ma Tôn cảnh giới tương đương với nội khí tầng bảy trung kì. Cách biệt lớn như vậy ngay cả nghĩ cũng không dám chứ đừng nói là đánh nhau. Tu luyện giả chỉ cách biệt một khoảng cách nhỏ tầng tu vi, như từ trung kì lên hậu kì đã là trời với biển rồi. Chứ đừng nói là cách biệt tới mấy tầng lớn như vậy mà vẫn muốn đánh nhau.



Thở dài một tiếng Nguyễn Sư Phàn thật không biết trả lời con gái như thế nào. Thật ra trong lòng ông ta vẫn còn đang rất phân vân nên chưa có câu trả lời, nhưng Nguyễn Ý Sương cứ quỳ dài như vậy khiến ông ta bất đắc dĩ đành phải gật đầu:



“Ý Sương, lần này con phải hết sức bảo trọng, Nguyễn gia ta còn đại cục nên không thể đi theo con được!”.



Nguyễn Ý Sương lập tức mừng rỡ cúi mình thêm một lần nữa:



“Đạ tạ cha!”.



Nói rồi lập tức phi thân bay lên chiến thuyền, Kim Nam lập tức chú ý. Nguyễn gia đã nhiều lần bày mưu tính kế với hắn nên hắn đều cảm giác rất mẫn cảm. Nguyễn Ý Sương lần này đi theo hắn vẫn không biết là có ý đồ gì. Nhưng không quan trọng, việc trước mắt ảnh hưởng còn lớn hơn nhiều. Tâm kế của một nữ nhân giờ này hắn đã không còn để tâm.



Trong khoảng vài canh giờ toàn bộ năm trăm vạn người đã lên đầy đủ chiến thuyền huyễn hóa. Cuối cùng là đám người Cung gia cũng đồng loạt lên thuyền. Không ngờ lần này Cung Kiếm Phi lại lựa chọn đưa cả gia môn Cung gia đi theo hắn, khiến Kim Nam hắn quả thực rất cảm kích.



Trước khi Cung gia mấy người lên thuyền đầy đủ thì Kim Nam hắn đã sớm bế quan. Việc tạo ra một cái chiến thuyền không phải đơn giản, nội khí hắn đã tổn hao đến mức không còn một chút gì. Đoán chừng bây giờ một cái thường nhân cũng có thể dễ dàng giết bỏ hắn.



Đại chiến trước mắt Kim Nam cần phải chuẩn bị thật kĩ càng, việc hao tổn nội khí lần này vốn là không tính trước. Không nghĩ Thạch Thất thành lại tồn tại một cái nội khí tầng bốn hậu kì khiến hắn có chút vất vả. Nguyễn Sư Phàn kia đánh nhau cũng là rất hung hăng, Kim Nam phải thừa nhận nếu hắn chỉ có ở cái cấp bậc nội khí tầng bốn trung kì, hơn nữa lại không có Tín Ngưỡng lực phụ trợ thì hẳn là sẽ không phải là đối thủ của Nguyễn Sư Phàn.