Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 97 : Xuyên Giới

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


« A a a… Đồng Nhữ Ma Tôn!!! ».



Ngụ Đa Ma Tôn hai khóe mắt muốn rách, răng cắn chặt hét lên một tiếng rít dài. Thân thể chùn xuống, thần kinh căng cứng cố gắng chống đỡ từng đợt công kích như vũ bão của Kim Nam.



Mắt thấy không thể chần chừ, Ngụ Xích cũng lập tức tế xuất pháp bảo thuấn di lao tới.



“Vù!”.



Khúc xương trắng nhởn của Ngụ Xích lúc này đã to hơn mấy lần, liên tục phun ra chấm đỏ li ti hướng đại não Kim Nam đánh tới.



“Hử?”.



Kim Nam hai mắt nheo lại, nếu là một Ma Tôn hắn có thể dễ dàng áp chế, nhưng nếu là hai Ma Tôn thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác hẳn. Sẽ phải lui, thế nhưng hắn sẽ không lui một cách dễ dàng. Hít một hơi thật sâu, hai mắt Kim Nam nheo lại cực độ, trong lòng bàn tay từ lúc nào đã xuất hiện một chấm sáng màu xanh nhạt. Là Băng Tâm Thần Ngọc.



Chính là Băng Tâm thần Ngọc hắn vẫn còn lưu lại nửa viên trước đây, thứ này không chỉ khiến hắn thu hồi lại toàn bộ kí ức, mà còn khiến hắn đột phá tu vi lên đến nội khí tầng năm trung kì. Đây chính là tiền vốn lớn nhất khiến hắn dám đặt cược liều một lần, mang gần như toàn bộ cư dân Thạch Thất thành đến Huyết Hải đánh nhau một trận. Bây giờ bị hai Ma Tôn ép phải dùng thứ này có chút không muốn nhưng cũng không còn cách nào. Vốn hắn muốn sử dụng nó để có thể cầm cự được với cấp bậc Ma Đế, thế nhưng không ngờ Ma Tôn lại khó chơi đến như vậy, dồn toàn lực mới có thể áp chế một tên, hiện giờ bị hai tên vây công, vốn không thể hoàn thủ, đành phải sử dụng.



Miệng há một ngụm lớn Kim Nam trực tiếp phục dụng nửa khỏa Băng Tâm Thần Ngọc còn lại trong tay. Nội khí hao phí hiện tại có cơ hội hồi phục, Băng Tâm Thần Ngọc lần trước không chỉ khiến hắn tăng tiến tu vi, mà nội khí của hắn cũng sung mãn đến mức thừa thãi. Hiện tại hắn đã có kế hoạch, trước hết hồi phục được nội khí thì phải nhanh tay hạ sát một tên Ma Tôn trước. Chưa nói đến tu vi hắn liệu có thể tăng thêm được hay không, nhưng chỉ cần có thể hồi phục được đầy đủ nội khí đối với hắn xem như đã là quá tốt rồi.



Từng luồng khí lạnh bốc lên khiến kinh mạch Kim Nam run lên đau đớn, đây chính là dấu hiệu của cường bạo đột phá tu vi, không biết lần này tu vi hắn sẽ tăng đến cấp bậc nào, lần thứ hai đột phá tu vi chắc chắn sẽ không tăng liền được hai cấp như lần đầu, thế nhưng ít nhất cũng phải khiến hắn đột phá đến nội khí tầng sáu sơ kì. Nếu thực sự đột phá được đến mức như vậy hắn sẽ không còn phải sợ hai Ma Tôn này nữa, hơn nữa lúc đó nội khí của hắn rất dồi dào, có thể sẽ kích phát được bát đại pháp kĩ hình thành đệ cửu công kích cường bạo nhất kia. Khi đó sợ rằng Ma Đế e rằng cũng không phải đối thủ của hắn.



“Tiểu tử này định làm gì??”.



Ngụ Xích hơi khựng lại ngạc nhiên, hắn cường bạo công kích Kim Nam bao nhiêu lần đều không thể phá hỏng lớp công kích phía bên ngoài. Hiện tại đối phương có thể phản công, vậy mà lại dừng lại, chuyện này tuyệt đối khúc mắc. Ngụ Xích không như Ngụ Đa, chuyện lỗ mãng hắn tuyệt đối không làm. Trong khi Ngụ Xích đơ người như vậy thì Ngụ Đa liền tỏ ra mừng rỡ khi nhìn thấy Kim Nam bất động, đối với hắn đây là cơ hội, lập tức, thuấn di kích phát, liều một kích cầm pháp bảo toàn lực bổ tới, bỏ qua luôn cả phòng thủ để đạt được công kích mạnh nhất. Ngụ Đa muốn dùng một kích này đánh chết Kim Nam, hắn đã quá tức giận nên muốn đánh cược.
Khúc xương trắng nhởn lúc này bỗng chốc chuyển màu đen như vũ trụ bạo liệt, muốn thôn phệ mà đánh tới. Đồng Nhữ Ma Tôn Ngụ Xích bản tính trầm ổn vậy mà đối mặt với khí thế thần nhân cũng lâm vào cuồng loạn.



Bỗng lúc này bầu trời tối sầm, mọi ánh sáng đều bị che khuất bởi một vật to lớn đến rợn người, giữa màn đêm đó chỉ có ánh sáng từ thân thể Kim Nam là trở nên rực rỡ. Bạch ngọc nhân lúc này mắt cười dạng rỡ, chớp mắt một cái đã biến mất, để lại cho Đồng Nhữ Ma Tôn Ngụ Xích đang cuồng loạn cũng trở nên sợ hãi.



Hắn sợ hãi không phải vì Kim Nam biến mất, hắn sợ hãi vì thứ mà hắn đang được chứng kiến. Quét hết tầm mắt bầu trời như đang sụp đổ, một bầu trời cứng rắn đang đè xuống mặt đất mà nén. Nhất loạt tộc nhân Ma Quỷ đều náo loạn sợ hãi, thứ mà chúng phải đối mặt dốt cục là thứ gì mà lại khủng bố đến như vậy. Có thể che khuất bầu trời một giới, có thể sinh ra uy áp đến muốn nổ tung đại não.



« MA TỘC BỔN TÍNH HUNG TÀN, VỐN KHÔNG NÊN TỒN TẠI, HÔM NAY BỔN THẦN THAY THIÊN MÀ DIỆT TRỪ !! ».



Cái thứ to lớn nhìn không hết tầm mắt kia vậy mà lúc này lại cất giọng nói, một khối lớn đến mấy trăm vạn dặm núi lúc này ấn xuống, nếu nhìn kĩ có thể thấy nó rất giống hình một cái móng. Cái thứ kia tuy to lớn, nhưng không hề chậm chạp, mà nó nhanh đến mức không tưởng. Đồng Nhữ Ma Tôn một đời hùng cường gặp phải thứ này cũng phải ôm hận mà chết, vật chưa đến thân thể đã bị ép thành khói trắng.



Hít một hơi dài Kim Nam cũng không khỏi lắc đầu sợ hãi, thật không ngờ thần Kim Quy đã từng cảnh báo hắn là bổn thể của ông ta rất lớn, nhưng hắn vẫn không thể chấp nhận được là nó lại lớn đến mức này. Quét hết thần thức của hắn cũng không thể nhìn thấy toàn bộ, một thứ như vậy nếu hiển hiện ở Nhân giới thì chỉ cẩn một cái dẫm đạp có thể hủy diệt một quốc gia chứ chẳng đùa.



« Tiểu tử, ngươi còn chần chừ đấy làm gì, mau xuyên giới, bổn thể của ta không giữ được lâu ! ».



Lúc này một luồng thần thức khác truyền tới nhắc nhở, là của thần Kim Quy khiến Kim Nam như tỉnh mộng. Mặt bạch ngọc sáng rỡ lúc này cũng không khỏi nhéo mày.



« Đã đến lúc cảm nhận lại nó rồi ! »



« Đệ cửu thức, XUYÊN KHÔNG ! ».



Bạch ngọc nhân lúc này lần lượt đánh ra từng luồng lực lượng cuồng bạo, lần lượt từng dòng công pháp sáng rỡ hình thành, bạch ngọc nhân thao túng nó như thao túng một dòng sống, uốn lượng mịn màng mà ẩn chứa cả sự giữ dội. Đây là lần thứ hai hắn thi triển đệ cửu thức, lần này cũng tuyệt không giống lần đầu tiên, lực lượng hắn đã bạo tăng, Tín Ngưỡng lực cũng hùng hậu gấp nhiều lần, đệ cửu thức lần này chỉ sợ không tưởng tượng nổi.