Biết Vị Ký

Chương 134 : Rời khỏi sơn trang

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Bên trong nói chuyện, Lâm Tiểu Trúc thật ra nghe được, nàng biết Viên

Thiên Dã sẽ không muốn để nàng đi, thành ra cũng không để ý lắm. Nhìn

năm lượng vàng trong tay, khóe miệng kiềm không được mà nhếch lên,

thoáng thấy ánh mắt ghen tỵ của Ngô Bình Cường liền cúi đầu, ra vẻ thành thật.



Viên Tri Bách có thể xác định nhi tử chính là thích cô

nương này cũng từ chối cho ý kiến đối với những lời của Viên Thiên Dã,

quay đầu nói với bên ngoài bức rèm” Lâm Tiểu Trúc, ý của ngươi thế nào

?”



Làm người không nên đòi hỏi quá nhiều, hiện giờ đã hiểu

tính tình của Viên Thiên Dã, biết ở bên cạnh hắn cũng không quá thảm,

Lâm Tiểu Trúc đương nhiên không muốn đi cùng vị quý nhân ngay cả mặt mũi còn chưa biết kia. Cho nên không cần nghĩ đã nói” Tiểu Trúc là hạ nhân

của công tử đương nhiên sẽ nghe theo sự phân phó của công tử”



“Nga ? vậy ngươi có thể suy nghĩ một chút. Công tử nhà ngươi là cấp dưới của ta, ngươi theo ta, tiền đồ hơn hẳn đi với hắn rồi” Viên Tri Bách

thuyết phục.



Lâm Tiểu Trúc kiên định đáp” Tiểu Trúc nguyện ở lại trong sơn trang, nghe theo sự phân phó của công tử”



Câu trả lời này là cho tâm tình của Viên Thiên Dã rất tốt, cười nói với phụ thân mình” gia không phải vẫn thích tay nghề của Mã sư phụ sao ?

ngài mang hắn đi đi”



“Hừ.” Viên Tri Bách trừng mắt liếc con

một cái, nhớ tới lời Viên Toàn đã khuyên hắn liền không gây khó dễ với

Viên Thiên Dã” trong khoảng thời gian ta ở đây, để nàng nấu ăn cho ta

đi”



Viên Thiên Dã không có ý kiến gì về chuyện này, tính tình

của Lâm Tiểu Trúc luôn khiến mọi người yêu thích, nếu phụ thân cũng

thích nàng. . . vậy thì không gì tốt hơn.



Có được bí quyết,

Viên Tri Bách cảm thấy vô cùng mỹ mãn. Còn chuyện tay nghề làm thịt

nướng của Lâm Tiểu Trúc còn cao hơn cả sư phụ dạy nàng là lão Mã thì hắn không quan tâm, bởi vì hắn biết nhi tử của hắn sẽ để ý, hắn chỉ cần

ngồi im hưởng thụ là được. Nhớ tới chức trách làm giám khảo của mình,

hắn lại cầm đũa nếm thử món ăn của Hạ Sơn và Ngô Bình Cường.




“Tiểu Trúc, chúc mừng ngươi a!” sau khi mọi người rời đi, Tô Tiểu Thư

tươi cười đi đến bên nàng, thấp giọng nói” ta muốn hỏi, ngươi đã đưa ra

yêu cầu gì với công tử”



Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu, lẳng lặng

nhìn nàng, thấy Tô Tiểu Thư lảng tránh, không dám nhìn lại mới nhẹ nhàng cười nói” yên tâm, ta không có yêu cầu ở cùng một chỗ với Hạ Sơn” nói

xong cầm mộc dũng đi ra ngoài.



Nàng cảm thấy cái mũi có chút êm ẩm. Nhớ ngày nào, khí lực của nàng còn yếu, đều là Tô Tiểu Thư múc nước giúp nàng, cũng là Tô Tiểu Thư đã giặt quần áo giúp nàng trong mùa đông rét mướt. Lúc trước hai người tốt như vậy, sao giờ lại rơi vào tình

cảnh này ?



Vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Viên Thập, thanh âm có chút lo lắng nói với nàng” Lâm Tiểu Trúc, công tử cho gọi ngươi”



Lâm Tiểu Trúc dụi mắt, nhìn Viên Thập hỏi” có chuyện gì vậy ? nàng vừa từ chính viện đi ra, lẽ ra lúc này Viên Thiên Dã phải bồi quý nhân ăn

cơm mới đúng, tìm nàng làm gì chứ ?



Viên Thập tiến tới gần,

liếc nhìn Chu Ngọc Xuân bên cạnh một cái rồi mới kéo Lâm Tiểu Trúc sang

một bên nói” công tử hỏi ngươi, có phải tất cả tiền ngươi đều mang theo

bên người phải không ? nếu không thì mau về lấy rồi đi theo ta”



Lâm Tiểu Trúc trong lòng nhảy dựng, đưa mắt nhìn Viên Thập như muốn hỏi.



Viên Thập nhẹ nhàng gật gật đầu. Hắn biết Lâm Tiểu Trúc thông minh, không có gì giấu được nàng.



“Đều ở trên người, ta hiện tại có thể đi theo ngươi.” Lâm Tiểu Trúc

xoay người sang chỗ khác,đưa mộc dũng cho Chu Ngọc Xuân” ngươi giúp ta

mang đến phòng tắm đi, ta đi cùng Viên Thập một lát” nói xong yên lặng

nhìn Chu Ngọc Xuân một cái rồi mới theo Viên Thập rời đi. Trong khoảng

thời gian này, nàng luôn không biết khi nào sẽ rời khỏi sơn trang cho

nên đem tất cả tài sản khâu vào trong đai lưng, cho nên bây giờ không

cần quay về phòng ngủ.



“A, Lâm Tiểu Trúc, đưa quần áo của ngươi đây, ta giúp ngươi mang đến phòng tắm luôn” Chu Ngọc Xuân ở phía sau hô lên.



“Không cần.” Lâm Tiểu Trúc ôm lấy bọc quần áo, phất tay đáp.