Biết Vị Ký
Chương 139 : Bữa sáng
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Khi Lâm Tiểu Trúc theo Ngô ma ma đến bên ngoài phòng bếp, thấy hai tiểu tử đang đuổi nhau trong sân, mấy người khác đang cầm chén, đứng một bên xem náo nhiệt.
Ngô ma ma tươi cười chân thành gọi” Chu Thanh, Chu Vân, hai ngươi lại tranh cãi ầm ĩ nha”
Hai tiểu tử chạy tới trước mặt Ngô ma ma, dừng bước thở dốc hô lên” Ngô ma ma” , nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc, hai mắt sáng lên, tươi cười hỏi Ngô
ma ma” Ngô ma ma, sao ngươi lại dẫn tiểu cô nương xinh đẹp đến đây ?”
Ngô ma ma thu lại tươi cười, đưa tay gõ đầu tiểu tử vừa lên tiếng”
không được nói bậy” rồi cao giọng giới thiệu” đây là đầu bếp chuyên dụng của công tử, tên Lâm Tiểu Trúc”
“Mọi người hảo” Lâm Tiểu Trúc tươi cười chào hỏi.
“Oa, này cô nương bộ dạng thủy linh, không thua gì Thính Vũ cô nương
nha một đại thẩm thân hình cao lớn đứng ở phòng bếp, tán thưởng nói.
“Chu thẩm, mau cưới về làm con dâu đi” một hán tử trêu chọc.
Ai nấy cùng cười.
“Viên Nhị Cẩu, ngươi muốn chết sao. Cô nương người ta da mặt mỏng,
ngươi lại nói đùa như vậy ? có bản lĩnh ngươi đi trêu chọc Thính Vũ cô
nương đi” Chu thẩm mắng hắn, đi tới lôi kéo tay Lâm Tiểu Trúc nói” Tiểu
Trúc cô nương, đừng để hắn. Bọn họ đều là người thô lỗ, thường hay đùa
giỡn, đừng cho là thật”
“Chu thẩm, ta không sao.” Lâm Tiểu
Trúc cười nói. Những người này tuy rằng thô lỗ nhưng lại làm nàng có cảm giác thân thiết. Mấy đại thúc đại thẩm ở Hạ gia thôn cũng như vậy. So
với tiểu phòng bếp làm cho người ta bị áp lực, nàng thích ở đây hơn.
Ngô ma ma nghe Viên Nhị Cẩu đùa liền đề cao thanh âm” Tiểu Trúc cô
nương trù nghệ cao siêu, công tử rất coi trọng. Nàng đến ngoại viện là
để ăn cơm, không được lấy nàng ra để trêu chọc”
“Dạ, ta không dám nữa” Viên Nhị Cẩu vội nói
Trải qua một lượt giới thiệu, Lâm Tiểu Trúc đã gặp phần lớn người trong viện. Nàng cùng Ngô ma ma lĩnh cơm xong liền bưng bát trở về. Chu thẩm
không biết là áy náy hay vẫn muốn nàng làm con dâu mà khi múc đồ ăn, cho nàng còn nhiều hơn cả Ngô ma ma. Ngô ma ma liếc nàng một cái, làm nàng
thực xấu hổ, cảm ơn không được mà không cảm ơn cũng không xong.
Tạm biệt Ngô ma ma ở đầu ngõ, Lâm Tiểu Trúc chậm rãi trở về tiểu viện
của mình, ngồi bên bàn tròn ăn cơm sau đó ra giếng giặt quần áo rồi lại
ngồi ngẩn người nhìn cây cỏ xanh um trong viện cùng căn phòng bài trí
đơn giản của mình. Vất vả mới đợi đến buổi tối, luyện công một canh giờ
xong thì đi ngủ.
gì, có thể đến tìm ta”
“Vậy tốt quá” Lâm Tiểu Trúc cao hứng
nói” chờ ta nghĩ ra muốn mua gì, sẽ tới tìm ngươi” lại chỉ tay vào đống
củi nói” ta lấy một ít củi được chứ?”
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề, ngươi lấy đi, nếu không đủ, ta giúp ngươi” Chu Vân nói xong còn xăn tay áo lên.
“Không cần. Ta không lấy nhiều, đủ để nấu cháo là được, không cần phiền ngươi” . Hôm qua Viên Nhị Cẩu đã trêu chọc nàng, nên Lâm Tiểu Trúc cũng không muốn quá mức thân cận với Chu Vân, mắc công lại rước lấy thị phi.
Ôm củi về phòng bếp nhỏ, nhóm lửa, hầm cháo. Lâm Tiểu Trúc gắp một ít
đậu cô ve và củ cải đã muối chua, cắt nhỏ rồi trộn với dầu vừng. Đợi khi cháo đã hầm nhuyễn, nàng liền múc vào liễn, đặt bát đũa và đồ chua lên
khay rồi mang đến chính viện.
Lúc ở sơn trang nàng cũng từng
hậu hạ Viên Thiên Dã, lại nghe Du giáo tập nói nên cũng biết nhiều thói
quen của hắn. Tối qua, trừ phi hắn không về nhà, nếu không sẽ theo đúng
quy luật hàng ngày, trời vừa sáng là rời giường luyện công, sau đó thì
tắm rửa rồi ăn sáng.
Cho nên dù thế nào, nàng cũng phải mang bữa sáng đến, nếu không chính là thất trách.
Nàng vừa ra cửa đã thấy Mã bà tử và Lý bà tử từ đầu ngõ đi tới, nhìn
thấy Lâm Tiểu Trúc, hai người ngạc nhiên kêu lên” không phải là Tiểu
Trúc cô nương sao? Mới sáng sớm đã tới đây rồi”
“Ngươi làm bữa sáng sao? Ngươi không biết tối qua công tử không có về, cho nên không cần làm bữa sáng sao?” Lý bà tử nói.
Lâm Tiểu Trúc cười nói” không sao. Ta không được thông báo, cho nên vẫn sẽ làm, nếu không chính là thất trách. Hai người đi thong thả, ta mang
bữa sáng đến trình đây”
Hai bà tử sắc mặt cứng đờ, Lý bà tử
phản ứng mau hơn, vươn tay muốn lấy cái khay trong tay Lâm Tiểu Trúc,
cười nói” chuyện đưa bữa sáng cần gì làm phiền cô nương tự mình đưa đi.
Đưa cho ta đi, ta đưa lên cho. Nhưng mà Tiểu Trúc cô nương à, e là bữa
sáng này uổng công rồi, công tử không có ở nhà”
Lâm Tiểu Trúc
đâu dễ đưa cho nàng, uốn thắt lưng tránh qua một bên, thản nhiên nói”
không dám làm phiền Lý thẩm. Ta còn trẻ, đi lại một chút cũng không có
gì, có uổng công cũng không có tổn thất” nói xong liền xuyên qua hai
người mà đi.