Biết Vị Ký

Chương 141 : Trách phạt

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Thính Vũ cũng nghĩ tới chuyện này, cắn môi, nhìn Viên Thiên Dã chằm chằm, trong lòng đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Chuyện nàng làm cũng không cơ mật, rất dễ bị tra ra, chỉ cần kêu Mã bà tử và Lý bà tử hù dọa vài câu là cái gì cũng khai. Lúc này công tử không nhìn nàng, có lẽ muốn cho nàn cơ hội nhận sai. Thành thật khai báo sẽ được khoan hồng, nếu nàng chủ động nhận sai, có lẽ sẽ không bị trách phạt.



Nhưng nàng muốn đánh cuộc một lần, cược xem địa vị của mình trong cảm nhận của công tử. Nếu trong lòng công tử có nàng, nhớ tới tình nghĩa tám năm qua, sẽ chỉ xử phạt hai bà tử và lão Vương, coi như là mượn bọn họ để cảnh cáo nàng. Còn nàng, bị trách cứ vài câu không sao, ở trước mặt mọi người sẽ giữ chút thể diện cho nàng.



Nếu giờ nàng ở trước mặt mọi người thừa nhận sai lầm, công tử không thể không trừng phạt nàng. Phạt nặng thì không nhưng phạt nhẹ là không tránh khỏi. Mà chuyện nàng làm chẳng qua là muốn hạ uy phong của Lâm Tiểu Trúc, bây giờ nàng ta an ổn còn mình thì nhận trừng phạt, dù là phạt nặng hay nhẹ thì cũng là cái cớ để nàng ta chê cười mình.



Cho nên, dù thế nào, nàng cũng không thể thừa nhận.



Chủ ý như vậy, Thính Vũ cũng bình ổn lại, ngẩng đầu nhìn chung quanh, hi vọng Lý bà tử và Mã bà tử không dễ dàng bị Trương quản gia hạ gục hoặc là thông minh đột xuất, đổ hết mọi trách nhiệm lên người lão Vương.



Trương quản gia có thể cai quản cả phủ, cũng có vài phần năng lực, động tác rất nhanh chóng. Khi Viên Thiên Dã ăn xong bát cháo thứ ba, buông đũa thì hắn đã trở lại, trước sau chỉ khoảng hai ly trà thời gian



“Nói đi.” Viên Thiên Dã dùng khăn tay Ngô ma ma đưa qua lau miệng rồi lên tiếng



“Dạ” Trương quản gia không nhìn Thính Vũ, trực tiếp bẩm báo” tối qua Thính Vũ cô nương tìm lão Vương, nói muốn tìm cách hạ uy phong của Lâm Tiểu Trúc, lão Vương khi đó còn giận Lâm Tiểu Trúc giành chén cơm với hắn nên lập tức đồng ý với Thính Vũ cô nương cùng bày ra mưu kế. Tối qua Ngô ma ma đưa Lâm Tiểu Trúc đến phòng bếp nhỏ giới thiệu xong, lão Vương liền sai Mã bà tử và Lý bà tử đem tất cả nguyên liệu nấu ăn cất đi, làm ướt củi, khép cửa hờ, lại sai hai bà tử sáng hôm sau đến phòng bếp trễ một chút”



Viên Thiên Dã xoay người, lạnh lùng nhìn Thính Vũ” Thính Vũ, ngươi có gì muốn nói không?”




Lâm Tiểu Trúc từ lúc Thính Vũ ôm chân Viên Thiên Dã khóc lóc cầu xin đã thu thập bát đũa mang ra ngoài. Nàng là người không nên ở lại nhất, dễ làm cho người ta nghĩ nàng vui sướng khi người gặp họa



Cầm khay đi dọc theo ngõ nhỏ, nhìn tường viện mái ngói cao cao, Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi. Nàng thật chán ghét bị nhốt ở nơi này cùng người ta tranh đấu, không biết đến bao giờ nàng mới được tự do.



Trở lại phòng bếp nhỏ, cửa vẫn khép hờ nhưng đẩy cửa đi vào lại thấy nguyên liệu nấu ăn đã được đưa về đầy đủ. Nhưng bên trong không có một bóng người, chắc là Mà bà tử và Lý bà tử đã bị Trương quản gia đưa đi. Nàng rửa sạch bát đũa, nhìn thấy chìa khóa trên bàn liền khóa cửa rồi đến phòng bếp ăn điểm tâm.



Lần này không có ai trêu chọc nàng nữa. Thấy nàng đến, mọi người đang ngồi trong sân ăn cơm liền nhìn nàng với ánh mắt khác thường, có kính sợ lẫn xa cách. Người trong lòng có nhiều bí mật, nhất định sẽ cô độc. Lâm Tiểu Trúc cũng không muốn hòa với mọi người nên cũng không thấy mất mát gì, lấy cơm rồi quay lại sân của mình.



Vừa mới ăn xong, đã có người gõ cửa.



Lâm Tiểu Trúc cũng không lập tức mở cửa mà chỉ hướng ra ngoài hỏi” ai vậy ?”



“Tiểu Trúc cô nương, là ta, Trương quản gia.” Ngoài cửa vang lên thanh âm Trương quản gia.



Lâm Tiểu Trúc vội ra mở cửa.