Biết Vị Ký
Chương 149 : Sự tình có biến
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Chung Ngọc Quý về tới nhà, lại có cảm giác lo lắng, sợ Chu Nhu không
thuyết phục được mẫu thân nàng, làm cho mọi chuyện xảy ra biến cố. Hắn
ngây ngốc một lát, tính ra ngoài đi dạo, hỏi thăm tình hình của các thúc bá Chu Nhu, tiện thể mua chuộc lòng người để có thêm sự giúp đỡ. Nghĩ
vậy, hắn vội vàng mặc quần áo xuất môn, vừa lúc người gác cổng đến báo,
nói có một tiểu nha đầu Chu gia đang đợi ở cửa, cương quyết muốn gặp
hắn.
“Họ Chu?” Chung Ngọc Quý trong lòng vui vẻ, nghĩ mẫu thân
Chu Nhu đã đồng ý hôn sự của bọn họ, vội đi ra ngoài. Đi được một nữa,
cảm thấy ở ngoài cửa bàn chuyện hôn nhân không hay lắm, lại nói” ngươi
đưa nàng tới thiên thính đi”
“Dạ”
Chung Ngọc Quý đến
thiên thính thì thấy tiểu nha hoàn tên Diệp Thanh, vẻ mặt lo lắng bất
an, thấy hắn liền khóc lóc nói” gai, ngài mau cứu cô nương nhà ta đi. Cô nương nhà ta sau khi từ biệt ngài, đang muốn đến miều dâng hương không
ngờ nửa đường gặp phải thế tử Đoan vương phủ. Hắn…hắn bắt cô nương nhà
ta về phủ rồi”
“Cái gì?” Chung Ngọc quý cả kinh, nắm lấy tay Lâm Tiểu Trúc” ngươi lặp lại lần nữa?”
“Cô nương nhà ta khi đến miếu dâng hương, trong lúc vô ý bị thế tử Đoan vương nhìn thấy, hắn liền tiến đến gần. Cô nương nhà ta không để ý tới
hắn, hắn liền vô cớ gây rối, nói muốn nạp cô nương làm thiếp. Lúc đó cô
nương không dâng hương nữa liền bỏ đi, không ngờ thế tử Đoan vương lại
không nói lý, không để ý tới sự phản kháng của cô nương, cứng rắn bắt
vào trong phủ. Gia, ngài mau nghĩ biện pháp cứu nàng đi” Lâm Tiểu Trúc
bị hắn nắm tay đau đến mức khóc lóc là thật sự, nàng cố gắng rút tay,
lặng lẽ xoa xoa.
“Thật buồn cười” Chung Ngọc Quý tức đến cả
người run lên, phẫn nộ không thể phát tiết, đập mạnh tay xuống bàn làm
ly trà ngã xuống đất bể tan tành.
Thế tử Đoan vương tuy có chút bản lĩn nhưng lại đam mê mỹ nhân, thích nhất là nữ nhân tính cách cương liệt. Chu Nhu kia đôi mắt trong trẻo mà lạnh lùng, an hòa còn có cá
tính trong cứng ngoài mềm, vừa rồi lại mới đáp ứng hôn sự với hắn. Chung Ngọc Quý tin rằng nàng nhất định mạnh mẽ phản kháng thế tử Đoan vương,
kích thích thú tính của hắn nên mới cưỡng ép nàng đưa về phủ.
Đến tuổi trung niên mới gặp được người mình thích, hơn nữa nàng vừa mới
đáp ứng lời cầu hôn của hắn, người hữu tình sắp thành thân thuộc lại xảy ra sự cố này. Chung Ngọc Quý lửa giận bừng bừng, bất chấp có mặt Lâm
Tiểu Trúc, xoay người đi ra cửa, muốn tìm thế tử Đoan vương đem Chu Nhu
về.
“Cô nương nhà ngươi có nói với thế tử Đoan vương về hôn sự
ta cũng không ảnh hưởng gì lớn, cho nên chúng ta tôn trọng lựa chọn của
nàng”
Lâm Tiểu Trúc im lặng trong chốc lát rồi mới gật đầu cười nói với Viên Thành” đa tạ Viên Thành đại thúc đã giải thích nghi hoặc”
“Tiểu Trúc cô nương…” Viên Thành nhìn nàng tươi cười, cảm thấy xúc
động, mốn nói rõ tâm tư của Viên Thiên Dã, xin nàng đừng cô phụ tâm ý
của hắn nhưng lời tới bên miệng hắn lại nuốt xuống.
Chuyện của
công tử, nhất là chuyện tình cảm, bọn họ không thể nhúng tay. Nếu hắn
nói ra, sự tình phát triển tốt thì không nói làm gì, nếu ngược lại, làm
hỏng đại sự của công tử. Hậu quả đó, hắn gánh không nổi cho nên tốt nhất là ngậm miệng lại
“Viên Thành đại thúc, ngươi muốn nói gì?”
nhìn biểu tình của Viên Thành, Lâm Tiểu Trúc giật mình, có thể hiểu được hắn muốn nói gì, nên vừa hỏi đã ngậm miệng lại, hận không thể thu hồi
câu nói vừa rồi
Thực ra, nếu Viên Thành nói rõ tâm tư của Viên
Thiên Dã, nàng cũng có thể nói cho hắn biết nàng không muốn làm tiểu
thiếp như vậy cũng tốt hơn cự tuyệt thẳng mặt cũng không để cho Viên
Thiên Dã đối với nàng ngày càng sâu đậm, càng lún càng sâu, đối với ai
cũng không tốt.
Nhưng vừa trải qua chuyện của Chu Nhị Ny, tâm
tình của nàng cũng không tốt. Nếu không phải Viên Thiên Dã đối với nàng
có chút kính trọng, không chừng lúc này nàng đã bị đưa làm tiểu thiếp
cho lão nhân nào rồi. Trực giác cảm thấy chuyện tình cảm với Viên Thiên
Dã vẫn nên để nó mơ hồ tốt hơn, chỉ cần Viên Thiên Dã không nói rõ, nàng cứ xem như cái gì cũng không biết, từ từ rồi tính tiếp. Nếu Viên Thiên
Dã đoạt quyền thành công, mọi việc yên ổn mới nói rõ, miễn cho Viên
Thiên Dã thẹn quá thành giận, đem nàng thành quân cờ thí đi. Tuy nàng
biết rõ tính cách của hắn sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng không sợ
nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận vẫn hơn
“Những gì ta nói vừa rồi cũng vì muốn tốt cho ngươi. Ngươi đừng nói với ai, kể cả công tử”
“Dạ, ta đã biết, cảm ơn Viên Thành đại thúc” thấy Viên Thành chuyển đề
tài, Lâm Tiểu Trúc cũng thoải mái hơn, xúc động vì chuyện Chu Nhị Ny vào Đoan vương phủ cũng tan biến
“Được rồi, ngửi cái bình này đi
rồi chúng ta hồi phủ” Viên Thành thấy cảm xúc của nàng chuyển biến tốt,
giọng điệu cũng thoải mái hơn