Biết Vị Ký
Chương 169 : Khiêu khích
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Nhìn thấy bốn người, Viên Thiên Dã thoáng cau mày, nhưng vẫn tiến lên chào hỏi” Viên Thiên Dã gặp qua Dực công tử, Đoan Vương thế tử, Uyển Hoa quận chúa, Tần cô nương”
Lâm Tiểu Trúc cả kinh, ngẩng đầu nhìn lướt qua. Chỉ thấy vị công tử kia khoảng chừng hai mươi tuổi, tướng mạo có bảy phần giống Viên Thiên Dã khi dịch dung nhưng sắc mặt lại tái nhợt, túi mắt xệ xuống, chứng tỏ là tửu sắc quá độ, thì ra hắn là Đoan Vương thế tử.
Bên cạnh hắn là nữ tử mặc váy màu phấn hồng hoa lệ, tướng mạo có vài phần giống hắn, độ chừng mười lăm, mười sáu tuổi, vẻ mặt cao ngạo. Khi nàng nhìn thấy Viên Thiên Dã thi lễ thì sắc mặt trầm xuống giống như hắn mượn nàng mấy vạn lượng mà không trả. Xem ra nữ tử này là tam nữ nhi của Đoan Vương, Uyển Hoa quận chúa.
Nữ tữ mặc áo màu vàng nhạt, váy dài màu xanh lá mạ đứng sau bọn họ một chút, dung mạo thanh tú, khí chất dịu dàng, nghe thấy thanh âm của Viên Thiên Dã thì hai mắt tỏa sáng, đi đến sau lưng Uyển Hoa quận chúa, xấu hổ mỉm cười với Viên Thiên Dã.
Đoan vương thế tử Viên Chấp thái độ hòa nhã, gật đầu mỉm cười với Viên Thiên Dã, còn Uyển Hoa quận chúa lại hơi trào phúng nói” di, không phải hạ nhân thông báo là hai người mang điểm tâm đến sao ? sao lại là Viên đại phu ? Viên đại phu ngươi đổi làm người đưa điểm tâm từ khi nào vậy ?”
Bị đường muội khiêu khíc, sắc mặt Viên Thiên Dã vẫn như cũ, thản nhiên tươi cười, thong dong chắp tay đáp” công việc chính của tại hạ vẫn là đại phu, Uyển Hoa quận chúa nếu có chỗ nào không thoải mái, có thể sai người đến gọi tại hạ tới chữa trị cho quận chúa”
Sắc mặt Uyển Hoa quận chúa lập tức trầm xuống, tức giận nói” Viên Thiên Dã, ngươi thật to gan, dám rủa bản quận chúa sinh bệnh”
Tươi cười trên mặt Viên Thiên Dã lập tức biến mất, xoay người chắp tay nói với Thẩm Tử Dực” Dực công tử, điểm tâm đã đưa tới, nếu quý phủ có khách quý, chúng ta không tiện ở lâu, cáo từ”
Phụ thân Thẩm Tử Dực là hoàng đến Nam Việt, hắn cũng đã được phong vương, địa vị cao hơn tôn tử của hoàng đế Bắc Yến nhiều, cho nên dù có tạm trú ở Bắc Yến, hắn cũng không cần lấy lòng huynh muội Viên Chấp nhưng Viên Thiên Dã là nhân tài hắn vẫn muốn lung lạc. Lúc này thấy Viên Thiên Dã bị Uyển Hoa quận chúa làm khó dễ, hắn vừa cao hứng lại vừa lo lắng. Cao hứng là Viên Thiên Dã có xích mích với hoàng tộc Bắc Yến, như vậy hắn có thể thừa cơ hội lôi kéo Viên Thiên Dã đến Nam Việt ; lo lắng là vì người đắc tội Viên Thiên Dã dù sao cũng là khách của hắn, sợ Viên Thiên Dã giận chó đánh mèo với hắn.
Nghe Thẩm Tử Dực miêu tả như vậy, những khác cũng bị hiếu kỳ. Tần Thanh Mạn nhịn không được cũng xắn một miếng bánh cho vào miệng, hai mắt lập tức tỏa sáng, không duy trì hình tượng thục nữ nữa mà lập tức nuốt miếng bánh trong miệng xuống rồi lại cho miếng khác vào, lưu luyến hồi lâu mới nhai nuốt, lấy khăn tay lau miệng xong quay sang nói với Viên Thiên Dã” Viên công tử, đây là đầu bếp trong tiệm ngươi làm sao? thật sự ăn rất ngon? Có phải sau này cũng có bán không, ta nhất định sẽ thường xuyên ghé cửa hàng điểm tâm của ngươi”
Nha! Lâm Tiểu Trúc âm thầm đắc thắng. Xem ra khẩu vị cổ nhân và người hiện đại không khác nhau, chẳng có nữ nhân nào chống cự được sức hấp dẫn của bánh ngọt bơ.
Uyển Hoa quận chúa nghe Tần Thanh Mạn tán thưởng như vậy cũng không nhịn không được cầm đĩa lên ăn. Bánh vừa vào miệng, ánh mắt của nàng cũng tỏa sáng, ăn xong lại nói” cũng bình thường thôi, hương vị thua xa điểm tâm do đầu bếp nhà ta làm”
Chỉ cần không nhằm trực tiếp vào Viên Thiên Dã, Viên Chấp cũng để mặc nàng làm khó dễ.
Uyển Hoa quận chúa thấy ca ca không lên tiếng càng thêm đắc ý, quay sang nói với Thẩm Tử Dực” Dực công tử đến Bắc Yến chúng ta thì là khách quý, có chuyện gì cứ lên tiếng, đừng khách khí. Như vậy đi, điểm tâm trong yến hội, ta sẽ phái đầu bếp Đoan Vương phủ chúng ta đến làm cho ngươi. Nhà ta có hai đầu bếp, không phải ta khoe khoang nhưng tuyệt đối là công phu số một, điểm tâm làm ra, mấy quán nhỏ bên ngoài không thể so bằng”
Sao có thể không biết xấu hổ chứ? Ta ở Bắc Yến mời khác, sao dám làm phiền đầu bếp của khách nhân, chuyện này không thể nào. Hơn nữa ta cũng đã nói với Viên thần y, sử dụng điểm tâm của bọn họ, đã nói ra rồi đâu thể nuốt lời. Lòng tốt của Uyển Hoa quận chúa ta xin nhận, nhưng đầu bếp thì xin miễn đi” Thẩm Tử Dực một lòng muốn mượn sức Viên Thiên Dã, làm sao dám ở trước mặt mọi người đắc tội hắn, cho nên chỉ có thể khéo léo từ chối đề nghị của Uyển Hoa quận chúa.
Uyển Hoa được Đoan Vương vô cùng sủng ái, ở Bắc Yến có ai dám không nể mặt nàng nhưng lúc này Thẩm Tử Dực lại không cho nàng mặt mũi liền trầm mặt xuống, đang tính phát tác thì Viên Chấp đã khẽ kéo vạt áo nàng, cho nên đành ngậm miệng lại.
Nhưng nàng vẫn không buông tha cho Viên Thiên Dã, tròng mắt chuyển động, cười nói” ngày đó tuy là Dực công tử mời khách nhưng vẫn phải tiếp đón mọi người, không có thời gian rảnh, cũng nên để chúng ta tận chức trách làm chủ nhà đi. Nếu ngươi đã hứa với Viên đại phu, hay quyết định như vầy đi, vẫn lấy điểm tâm của bọn họ nhưng ta cũng sẽ phái đầu bếp đến đây cho ngươi dùng. Đến lúc đó để bọn họ làm điểm tâm tỷ thí với nhau, cũng để mọi người có thêm hứng thú, Dực công tử thấy chủ ý của ta thế nào”