Biết Vị Ký
Chương 184 : Lẩu uyên ương
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Nhìn Viên Chấp ra cửa, Thẩm Tử Dực lúc này mới nói” đối với An Yến bá phu nhân, Lâm cô nương tính làm gì?”
Chu chưởng quầy cũng nhìn theo Viên Chấp, lo lắng nói” không biết tiếp theo nàng sẽ bày ra mưu ma chước quỷ gì nữa đây”
“Cửa hàng điểm tâm kia chắc không phải là gia sản của An Yến bá mà là đồ cưới của An Yến bá phu nhân phải không? Nàng vốn xuất thân hàn vi?” Lâm Tiểu Trúc hỏi
Thẩm Tử Dực lắc đầu” Ta không rõ. Ta chỉ gặp nàng ở yến hội một lần cũng chưa từng nói chuyện qua”
Chu chưởng quầy thì kinh ngạc nhìn Lâm Tiểu Trúc” Tiểu Trúc cô nương, sao ngươi biết được tình cảnh của nàng?” vừa rồi Lâm Tiểu Trúc còn chưa biết An Yến bá phu nhân là ai nha, hơn nữa đối với xuất thân của Lâm Tiểu Trúc, hắn cũng biết một chút. Theo lý, nàng không thể nào biết được tình cảnh của An Yến bá phu nhân mới đúng.
Lâm Tiểu Trúc cười nói” đoán. Ngươi nghĩ xem, nếu là sản nghiệp của An Yến bá, tất nhiên sẽ không để phu nhân tự mình quản, mà giao cho quản sự trông coi. Cho dù chúng ta là đối thủ cạnh tranh, quản sự sẽ bẩm báo trực tiếp với Bá giá chứ không phải nói cho phu nhân nghe. Mà nếu Bá gia đã biết, sẽ không vì một cửa hàng điểm tâm mà tranh chấp với Viên thần y. Người phú quý, hưởng hết mọi vinh hoa sợ nhất là bị bệnh không cứu chữa được, trong khi đó thần y lại trị bệnh cho bọn họ, cứu mạng bọn họ, bọn họ sẽ không vì chút tiền tài mà đắc tội thần y. Cho nên ta đoán cửa hàng đó không phải là sản nghiệp của Yến bá”
“Vậy sao lại nói nàng xuất thân hàn vi?” ánh mắt Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc sáng ngời.
“Không phải mới vừa nói sao? Người phú quý sẽ không vì chút tiền mà so đo với thần y, chỉ có người xuất thân hàn vi mới để ý tới chút tiền nhỏ, bất chấp thân phận mà chạy tới chỗ chúng ta gây náo loạn”
Lâm Tiểu Trúc vừa khen ngợi tinh thần hiếu học của lão Vương lại cảm thấy đau đầu, nàng thực sự không muốn nói chuyện lúc này, nghe được tiếng Viên Thập đến truyền lệnh liền nói với lão Vương” ngươi muốn biết món này ăn thế nào thì theo ta mang thức ăn đi đi”
“Được, được” lão Vương không hề có ý kiến, phụ nàng mang gia vị và cá đã cắt miếng. . . còn Lâm Tiểu Trúc bưng lẩu, Viên Thập bưng bếp lò, chậm rãi đi đến viện Viên Thiên Dã.
Viên Thiên Dã đang ở trong thư phòng viết gì đó, nhìn qua cửa sổ thấy đội hình ba người đi tới, mỉm cười, buông bút đi ra nói” hôm nay làm món gì vậy? sao đem cả bếp lò tới đây?”
“Món ăn mới, người nếm thử sẽ biết” Lâm Tiểu Trúc vừa đáp vừa bảo Viên Thập đặt bếp xuống, còn mình đặt nồi lên bếp, sau đó lấy khay gia vị và cá trên tay đặt lên bàn, rồi sắp xếp chén đĩa.
Lâm Tiểu Trúc bình thường đều thích màu trắng, hôm nay thời tiết trở lạnh, xiêm y màu nguyệt bạch phối hợp với giày đế đỏ càng làm nổi bậc dáng vẻ cao gầy yểu điệu. Viên Thiên Dã ngồi bên bàn, đột nhiên hỏi” Lâm Tiểu Trúc, có phải ngươi lại cao thêm không?”
“A? Thật vậy chăng?” Lâm Tiểu Trúc cả ngày bận rộn việc cửa hàng, cũng không để ý tới biến đổi của bản thân, nghe Viên Thiên Dã nói vậy liền kinh hỉ quay đầu, đôi mắt to tròn trong suốt bừng sáng lên. Nàng nghĩ nghĩ, ngoắc tay nói với Viên Thập” Viên Thập đại ca, chúng ta so thử xem, ta nhớ trước kia ta chỉ đứng đến dưới tai ngươi a”
Viên Thập thấy sắc mặt công tử đen lại, vội vàng thối lui mấy bước” không cần so cũng biết ngươi cao hơn rồi” nói xong lại nhìn Viên Thiên Dã” hay là ngươi so với công tử đi”