Biết Vị Ký

Chương 186 : Tới chơi

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Hậu hoa viên Đoan vương phủ, Viên Chấp đang dỗ một mỹ nhân mặt lạnh ăn gì đó thì có hạ nhân đến báo” Thế tử, quận chúa đến”



Thanh âm chưa dứt, Uyển Hoa quận chúa đã đi tới, vừa thấy Viên Chấp liền quăng khăn tay vào người hắn.



“Sao vậy? tiểu tử Thẩm Tử Dực kia lại không thèm để ý tới ngươi sao?” Viên Chấp không ch1ut để ý, đưa tay dùng nĩa bạc cắm một miếng dưa đưa vào miệng, sau đó mới cúi người nhặt khăn tay lên, đưa cho nha hoàn đang vội tiến lên tiếp nhận.



“Thì là tiểu tiện nhân Lâm Tiểu Trúc đó” Uyển Hoa quận chúa hung hang nói” cả ngày quyến rũ Thẩm Tử Dực chạy tới cửa hàng điểm tâm” lại quay sang trừng mắt với Viên Chấp” ngươi nói sẽ giúp ta trút giận, đã hơn một tháng rồi chẳng thấy động tĩnh gì. Ta muốn gây sự, ngươi lại không cho mà mỗi lần hỏi tới thì ngươi cứ bảo chờ một chút, chờ một chút. Chỉ một nữ đầu bếp thôi, ngươi còn muốn đợi tới khi nào nữa?”



Viên Chấp híp mắt lại” ngươi cũng biết lần trước phụ vương cũng đã hoài nghi Viên Thiên Dã, đã phái người điều tra mấy lần nhưng vẫn chưa tra ra cái gì khác thường thì Viên Thiên Dã lại đưa tặng nha đà phiến. Phụ vương thấy nha đà phiến mừng còn hơn được vàng, lập tức quăng chuyện điều tra hắn ra sau đầu, còn quay ngược nói ta suốt ngày nghi thần giả quỷ, không cho ta tìm Viên Thiên Dã gây phiền toái. Cho nên ngươi muốn chỉnh Lâm Tiểu Trúc kia thì phải tìm thời cơ thích hợp, nếu không để phụ vương biết, không bị mắng mới là lạ đó”



“Ta mặc kệ, ngươi phải giúp ta trút giận ngay bây giờ” Uyển Hoa quận chúa tiến lên kéo tay Viên Chấp lắc lắc” ca, ngươi mà không giúp ta, ta sẽ chết vì tức a”



Viên Chấp quay đầu lớn tiếng gọi” Lý Thắng”



“Công tử.” một gã sai vặt đi tới.



“Ngươi đi gọi người điều tra động tĩnh của Viên Thiên Dã”



“Dạ” Lý Thắng vâng mệnh lui ra, nửa canh giờ sau, hộ vệ được phái đi đã trở về thì thầm với hắn. Lý Thắng nghe được tin tức mới, mừng rỡ vô cùng, vội chạy vào nội điện bẩm báo với Viên Chấp” Thế tử, có tin tức”



Lúc này Viên Chấp đang lười biếng nằm trên xích đu, tay cầm quyển sách, nghe thanh âm Lý Thắng, mí mắt cũng không nâng lên hỏi” nói”
“Đúng vậy, ngày mai sẽ bận rộn lắm đây” Lâm Tiểu Trúc trong lòng tràn ngập kỳ vọng. Cửa hàng điểm tâm một tháng lời được ba ngàn lượng, nàng chiếm ba phần, tháng trước được chia chin trăm lượng. Bây giờ quán lẩu sắp khai trương, nàng được tới năm phần, nếu làm ăn thuận lợi như cửa hàng điểm tâm thì chỉ qua hai, ba tháng nữa thôi là nàng sẽ có được tự do.



Nghĩ tới điều đó, người nàng lại tràn đầy năng lượng.



“Đông. . . ông chủ, bên ngoài có một công tử cưỡi một con ngựa cao lớn, tùy tùng của hắn đang hỏi thăm cửa hàng của chúng ta” một gã sai vặt thở hổn hển chạy vào nói.



Dư chưởng quỹ nhíu mày, quay đầu dùng ánh mắt hỏi ý Lâm Tiểu Trúc.



Lâm Tiểu Trúc cười cười, khoát tay nói” thôi, nếu là Đoan vương thế tử cố ý muốn tìm người thì tránh được hôm nay cũng không thoát khỏi ngày mai, cứ để xem hắn muốn gì đi”



Thực ra trước kia, mỗi khi Viên Thiên Dã không có mặt ở kinh thành, những thuộc hạ có chút địa vị dưới quyền hắn đều không vì thế mà bối rối. Nhưng lần này khác trước, công tử dường như rất quan tâm Lâm Tiểu Trúc, làm cho mọi người cũng khẩn trương hơn, đúng là thảo mộc giai binh. Dư chưởng quỹ nghĩ tới đây không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu cười thầm. Anh hung khó qua ải mĩ nhân, công tử cũng không ngoại lệ.



Lúc này một gã sai vặt khác đã tiến vào thông truyền” cô nương, ngoài cửa có người xưng là Đoan vương thế tử muốn đến bái phỏng cô nương”



Có lễ vậy sao? Lâm Tiểu Trúc và Dư chưởng quỹ đưa mắt nhìn nhau, đứng dậy đi ra cửa nghênh đón. Viên Ngũ Nương vốn đang hỗ trợ trong phòng bếp lúc này cũng đi ra, theo sát bên cạnh Lâm Tiểu Trúc.



“Tiểu Trúc cô nương, chúc mừng, chúc mừng. Ngươi lại tính mở cửa hàng gì vậy?” Viên Chấp phe phẩy quạt đi vào, đưa mắt đánh giá bài trí trong tiệm.



“Chỉ là một tiệm cơm nhỏ thôi” Lâm Tiểu Trúc thi lễ cười nói” nơi này cũng chỉ để phục vụ tầng lớp bình dân, không phải là tửu quán cao cấp, nếu không sẽ nhất định mời thế tử gia đến rồi”