Biết Vị Ký

Chương 193 : Sữa gừng

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


“Sao lại làm ba chén ?” Lý tẩu tử nhớ tới thời hạn, có chút khẩn trương nên nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc làm tới ba chén điểm tâm liền la lên.



“Không sao, sẽ kịp” Lâm Tiểu Trúc cười nói. Uyển Hoa quận chúa cố tình tìm cớ, nàng đương nhiên sẽ có đề phòng.



Lâm Tiểu Trúc thử độ ấm của sữa, dựa theo tỷ lệ năm một mà chậm rãi đổ sữa vào trong chén ngọc, nghiêng một bên, khuấy đều tay. Lát sau nước gừng và sữa đã tạo thành hình sợi bông.



Lâm Tiểu Trúc đem mấy cái chén để vào giỏ trúc, lại hỏi Lý tẩu tử một ít mứt hoa quả rồi mới nói” đi thôi”



“Vậy là xong rồi sao ?” Lý tẩu tử nghi hoặc hỏi. Sữa hòa nước gừng uống ngon lắm sao ? làm món điểm tâm như vậy cho Uyển Hoa quận chúa khác nào cho nàng có cớ trách mắng ?



“Yên tâm đi, hẳn là không thành vấn đề .” Tô Tiểu Thư lôi kéo Lý tẩu tử, thấp giọng nói.



“Vậy thì đi thôi.” Lý tẩu tử thấy thời gian đã đến cũng không nói nhiều nữa.



Ba người lại theo đường cũ quay về lương đình. Hôm nay Uyển Hoa quận chúa ăn uống no đủ, chuẩn bị tinh thần chỉ để chỉnh trị Lâm Tiểu Trúc cho nên đặc biệt kiên nhẫn, vẫn đang ngồi chờ trong đình. Thấy đám người Lâm Tiểu Trúc, nghĩ tới cảnh lát nữa Lâm Tiểu Trúc phải chịu đòn mà tâm tình vô cùng vui sướng.



Lúc này trong đình không chỉ có một mình Uyển Hoa quận chúa mà còn có một nữ nhân mặc váy hồng, đang nói gì đó với Uyển Hoa quận chúa, thấy mọi người đến, ánh mắt nàng lóe lên một cái, không nói nữa mà bất động thanh sắc đánh giá Lâm Tiểu Trúc.



“Quận chúa, điểm tâm đến đây.” Lâm Tiểu Trúc thấy có người ở cùng Uyển Hoa quận chúa, thầm cảm thấy may mắn vì đã làm thêm hai chén sữa gừng.




“Chậm đã.” Ngô di nương cao giọng quát một tiếng, quay sang căm tức nhìn Ngọc Lan” chủ tử ngươi bệnh đến hồ đồ, ngươi cũng hồ đồ luôn sao ? không lo đi thỉnh đại phu để xem bệnh cho chủ tử ngươi lại vội vàng đánh người. Người còn ở đây, trừng phạt lúc nào mà chả được ? còn thất thần làm gì, không mau đi mời đại phu đi”



Ngô di nương thời gian này rất được phụ vương sủng ái, lại nịnh hót được lòng mẫu phi cho nên Uyển Hoa quận chúa cũng nể nang nàng vài phần. Tuy vậy lúc này nàng lại hận Ngô di nương nhiều chuyện vô cùng, ôm bụng ngẩng đầu, không thèm nhìn Ngô di nương cũng không để ý tới vẻ mặt do dự của Ngọc Lan, chỉ vào bà tử quát lớn” còn thất thần làm gì ? mau đánh cho ta”



“Dạ” bà tử kia theo Uyển Hoa quận chúa đã lâu, đương nhiên hiểu được tâm tư của chủ tử, lập tức xắn tay áo tiến lên, tính bắt lấy Lâm Tiểu Trúc.



Không ngờ có người đã ngăn trước mặt Lâm Tiểu Trúc, cao giọng nói” Quận chúa, điểm tâm này là do Lâm Tiểu Trúc chỉ đạo, nô tỳ và Lý tẩu tử tự tay làm, vô cùng sạch sẽ, sao có thể ăn vào bị đau bụng ? không phải Quận chúa có hiểu lầm gì chứ ?”



“Đúng vậy, Quận chúa,điểm tâm này là do nô tỳ và Tô Mai làm, Lâm Tiểu Trúc không có tự mình ra tay. Hơn nữa vừa rồi Ngô di nương cũng có ăn, sao không thấy nàng bị đau bụng ? cho thấy việc Quận chúa bị đau bụng không liên quan tới điểm tâm. Quận chúa, thân thể quan trọng hơn, vẫn nên xem đại phu trước đi” Lý tẩu tử khuyên nhủ.



Chỉ đánh một đầu bếp thôi mà trước tiên ca ca dặn đi dặn lại phải chú ý phương thức, sau đó Ngô di nương đến gây rồi, giờ ngay cả tiểu nha đầu và đầu bếp trong phủ cũng đứng ra cản trở. Uyển Hoa quận chúa bốc cao lửa giận, bất chấp đang giả vờ đau bụng, đứng bật dậy, chỉ vào Tô Tiểu Thư và Lý tẩu tử nói” vậy đánh luôn các nàng đi. Đánh, mỗi người ba mươi đại bản, đánh thật mạnh cho ta”



Ngô di nương lại vung tay lên khăn, cười hì hì nói” Quận chúa, không phải ta muốn ngăn cản ngươi nhưng Lý tẩu tử và Tô Mai đều là nhân sự đắc lực của phòng bếp. Vương phi và Vương gia ngày nào cũng phải ăn món do các nàng nấu nha. Nếu đánh các nàng mỗi người ba mươi đại bản, chẳng những khiến các nàng nhàn hạ nằm trên giường vài ngày mà cuối cùng còn bị Vương gia và Vương phi trách tội, chi bằng vẽ hoa lên mặt các nàng. Làm các nàng xấu mặt, các nàng không chậm trễ làm việc mà hiệu quả còn mạnh hơn đánh ba mươi đại bản nhiều. Ngươi nghĩ xem, nữ nhân, hơn nữa còn là hai hoàng hoa khuê cúc thiếu nữ chưa gả, nếu bị phá tướng thì sau này còn có thể gả cho ai, đến lúc đó chịu sự chỉ trỏ, chế giễu của mọi người, chẳng phải so với đánh ba mươi đại bản còn tác dụng hơn sao ?”



Uyển Hoa quận chúa nghe vậy, cảm thấy có lý, gật đầu nói” được, làm như vậy đi”



Thanh âm vừa dứt, Ngô di nương đã vỗ tay nói” thật tốt quá, thật tốt quá. Ta từ nhỏ đã thích vẽ hoa lên mặt người khác, rốt cuộc cũng có dịp thỏa cơn nghiện rồi” quay sang nói với Uyển Hoa quận chúa” Quận chúa, việc này để ta làm được không ?”