Biết Vị Ký
Chương 206 : Hồi phủ
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
Viên Thập nói một hơi, Lâm Tiểu Trúc chỉ nghe được một câu công tử không được phong thưởng ?”
Mấy ngày qua tuy có nhờ người trong phủ Thẩm Tử Dực đi hỏi thăm tình huống nhưng cũng chỉ biết phe Viên Thiên Dã thắng, đại ca hắn đã ngồi lên ngôi vị hoàng đế, còn về chuyện phong thưởng thế nào, nàng không để ý. Có điều đối với tình cảnh của Viên Thiên Dã, Lâm Tiểu Trúc có chút lo lắng. Tuy nàng không hiểu vì sao hắn không lên làm hoàng đế nhưng theo nàng thấy, mọi việc đều do Viên Thiên Dã bày mưu tính kế nhiều năm, nhân lực ẩn núp trong các phủ nhiều năm cũng do hắn tỉ mỉ bồi dưỡng ra, hắn cũng nắm trong tay thủ lĩnh quân đội và triều thần, như vậy Bắc Yến muốn ai làm hoàng đế, muốn phong thưởng cho ai cái gì đều không phải do hắn định đoạt sao ? Chỉ cần hắn muốn có thể làm một vương gia quyền cao chức trọng, vinh hoa phú quý, sau đó sẽ cùng một tiểu thư quý tộc nghị thân rồi thê thiếp thành đàn, có quyền thế có phú ý lại không phải lo việc triều chính vất vả.
Nhưng sao giờ mọi chuyện lại không phải vậy ? Viên Thiên Dã không hề được phong thưởng, thân phận cũng không được khôi phục, còn bị phụ, huynh chèn ép. Nghe sao cũng không thật. Viên Thiên Dã một tay đoạt quyền, năng lực rất mạnh, chẳng lẽ ở trước mặt cha, anh lại trở thành tiểu bạch thỏ ôn nhu, yếu mềm ?
Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của nàng, Viên Thập tức giận hỏi” ai thèm lừa ngươi”
“Nhưng vì sao ? Lâm Tiểu Trúc nhíu mày
“Cái gì vì sao? Ta chỉ hỏi ngươi, ngày hôm qua vì sao không cùng công tử trở về? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Viên Thập lại không kiên nhẫn. Hắn đến chất vấn nàng, sao ngược lại thành nàng chất vấn hắn ? nha đầu này, rốt cuộc nghĩ gì chứ ? tiểu nha đầu khác, đều quan tâm công tử có thích mình hay không, còn Lâm Tiểu Trúc lại nghĩ tới cục diện chính trị. Xem ra trong lòng nàng thật sự không có công tử. Nếu không đêm qua công tử đã không nổi giận đùng đùng bỏ đi, nàng sẽ không ở nơi này ung dung tự tại như không có chuyện gì xảy ra.
Nghĩ đến đây, hắn cũng có chút nản lòng thoái chí, không muốn bảo Lâm Tiểu Trúc trở về nữa. Nữ tử trên đời này muốn gả cho công tử xếp hàng dài trước cửa, nếu công tử khôi phục thân vận, nữ tử trong nước, thậm chí là cả bốn nước đều tùy ý hắn lựa chọn. Công tử lại chẳng để ý tới nữ nhân nào, chỉ coi trọng Lâm Tiểu Trúc này.
Nghĩ vậy, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc, phất tay áo nói” tùy ngươi, ta đi đây” nói xong xoay người rời đi
“Ai, Viên Thập đại ca, ngươi đợi ta với. Ta đi thu dọn một lát rồi cùng ngươi hồi phủ” Lâm Tiểu Trúc vội nói. Mặc kệ thế nào, Viên Thiên Dã cũng coi như có đại ân với nàng. Hiện tại hắn thê thảm như vậy, nàng không thể mặc kệ không quan tâm, nếu không thì quá vô tình vô nghĩa rồi.
Viên Thập xoay người nhìn Lâm Tiểu Trúc, tuy vẫn mất hứng nhưng cũng dừng bước.
Nếu Viên Thập không nói, nàng còn không biết Viên Thiên Dã công phu lợi hại như vậy. Nàng căn bản không thấy rõ người trong viện kia di chuyển như thế nào, càng đừng nói đến thấy rõ ràng chiêu thức. Đáng sợ nhất là người khác múa kiếm sẽ phát ra thanh âm hoặc tiếng tay chân xê dịch, nhưng Viên Thiên Dã lại yên lặng không tiếng động. Có thể thấy được tốc độ của hắn nhanh đến mức nào, khinh công thần tốc ra sao. Nếu dùng kiếm giết người, đối phương còn chưa thấy rõ mình thì đã đi đời nhà ma rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, thở dài một hơi. Nếu là kẻ địch của Viên Thiên Dã thực không đơn giản. Dù nàng không phải là kẻ địch của hắn nhưng cũng thường xuyên chống đối mà ba năm qua lại được sống tốt, toàn nhờ Viên Thiên Dã nhân phẩm tốt, không so đo với nàng nếu là người có tính tình bạo ngược, nàng chết một lần cũng không đủ.
Cũng không biết Viên Thiên Dã đã luyện xong hay là nghe thanh âm bọn họ nói chuyện mà lúc này đã thu kiếm, đứng ở trong viện.
Viên Thập vội vàng tiến lên, nhận lấy kiếm trong tay Viên Thiên Dã đặt lên bàn, đưa cho hắn ly trà, hành động lưu loát như mây trôi nước chảy, xem ra là đã làm mỗi ngày.
Lâm Tiểu Trúc vẫn đứng ở chỗ cũ, nhìn Viên Thiên dã, cắn cắn môi, không có tiến lên nói chuyện. Chuyện ngày hôm qua vẫn ở trước mắt, lúc này có chút xấu hổ, không biết Viên Thiên Dã sẽ đối xử với nàng thế nào
“Công tử, Lâm Tiểu Trúc đã trở lại.” Viên Thập nhẹ giọng bẩm.
Viên Thiên Dã ngước mắt, nhìn thoáng qua Lâm Tiểu Trúc. Lâm Tiểu Trúc thấy thế đành phải tiến lên nói công tử”
“Uh, đi làm điểm tâm đi.” Trong mắt hay trên mặt Viên Thiên Dã đều không có biểu tình gì, không buồn không vui, vẻ mặt lạnh nhạt.
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt một chút, không ngờ Viên Thiên Dã lại có thái độ này, giống như nàng sáng sớm đến thỉnh an, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nàng vội đáp” dạ” rồi thi lễ, lui ra ngoài.