Biết Vị Ký

Chương 211 : Trong cung

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Hai vị tỷ tỷ, vị này chính là Lâm tiểu Trúc cô nương.” Ngô ma ma cười nói với hai vị phụ nhân ăn mặc đẹp đẽ quý giá vừa tiến vào đại sảnh nhị môn.



“Ân, đã gặp một lần” một phụ nhân liếc mắt đánh giá Lâm Tiểu Trúc một cái rồi chỉ vào đống đồ trên bàn” Thái hậu cố ý bảo các lão nô mang theo trang sức quần áo đến đây, cô nương mau thay đổi đi. Lúc này không còn sớm, nếu không nhanh chân, Thái hậu nổi giận thì cả ta và ngươi đều không gánh nổi đâu”



Hai phụ nhân này từng theo Thái hậu lúc vẫn còn Duệ vương phi đến Viên phủ chỉnh nàng một lần nên Lâm Tiểu Trúc có chút ấn tượng. Biết lần này không thể tránh được việc tiến cung, chỉ chào hỏi vài câu rồi cầm lấy quần áo đi về phòng thay.



“Làm gì còn thời gian cho ngươi về phòng, đến sương phòng ở đây đổi đi” một phụ nhân khác lên tiếng, lại chỉ vào Thính Vũ ở bên cạnh phân phó” ngươi, mau hầu hạ Tiểu Trúc cô nương thay xiêm y”



“Da” Thính Vũ liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc đầy ghen ghét, không tình nguyện đứng lên



Nàng cùng Dật vương là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, vinh quang hôm nay vốn nên dành cho nàng mới đúng là bị nữ nhân nơi sơn dã này đoạt mất, nàng không hận mới lạ. Nhưng từ sau chuyện lần trước, Dật vương không hề liếc nhìn nàng một cái, nàng chỉ có thể chôn giấu hận ý với Lâm Tiểu Trúc vào thân đáy lòng, không dám gây sóng gió gì nữa.



“Sao dám làm phiền Thính Vũ cô nương hầu hạ, ta tự mình làm được rồi, xin hai vị ma ma ở ngoài chờ một chút” . Lâm Tiểu Trúc còn lâu mới để cho Thính Vũ hầu hạ nàng, trên người nàng còn giấu mấy thờ ngân phiếu và sổ sách, không thể để người ta nhìn thấy, nhanh chóng đi vào sương phòng thay đổi xiêm y, động tác cực kỳ lưu loát, cất giấu ngân phiếu kỹ càng, chải một búi tóc đơn giản, cài trang sức xong liền đi ra ngoài.



Thấy Lâm Tiểu Trúc chỉ chốc lát đã chuẩn bị thỏa đáng, hai vị ma ma rất vừa lòng, đứng lên nói” đi thôi”



Vì Viên Thiên Dã thường xuyên tiến cung xem bệnh cho tiên hoàng cho Viên phủ cách hoàng cung không xa, xe ngựa đi chưa được hai nén nhang đã đến cửa cung. Lâm Tiểu Trúc xuống xe, đi theo hai ma ma vào cửa hông hoàng cung rồi đi thêm một đoạn đường dài, sau đó mới dừng lại.
“Đa tạ công công đề điểm.” Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc nhìn thoáng qua thái giám, không biết hắn vì sao hắn nhiệt tình như vậy. Lui tới trong hoàng cung đều là quý tộc quyền quý, mấy thái giam hay cung nữ đều là nhân tinh, nếu không có bạc hay không có địa vị, bọn họ đời nào quan tâm tới, mà nàng chỉ là một nữ đầu bếp nhỏ nhoi.



Thái giám nói xong, làm như không nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lâm Trúc cũng không giải thích, chỉ vào phía trước nói” đó là phòng bếp. Tiểu Trúc cô nương, mau đi thôi, đừng để các chủ từ chờ sốt ruột” . Đi đến phòng bếp, dặn dò quản sự phòng bếp đối đãi tốt với Lâm Tiểu Trúc rồi bỏ đi.



Phòng bếp này là nơi chuyên chế tác điểm tâm trong cung, Lâm Tiểu Trúc nhìn thấy trên bàn có nguyên liệu để nấu canh táo đỏ long nhãn hạt sen, nghĩ nghĩ, cảm thấy ổn thỏa liền hỏi một ngự trù đang bận rộn bên cạnh” sư phụ, xin hỏi Thái hậu thích ăn món điểm tâm nào ?”



Vị đầu bếp kia liếc nàng một cái, đáp” táo đỏ long nhãn hạt sen” , lại chỉ vào mớ nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn, nói tiếp” đã ngâm xong hết rồi, ngươi đem nấu là được” các đầu bếp khác cũng bận bịu với công việc của mình, không ai quay đầu nhìn bên này, có thể thấy lời này không sai.



Món điểm tâm này bổ huyết kiện khí, thích hợp cho người thiếu máu mệt mỏi, thần kinh suy nhược, nhớ tới gương mặt tái nhợt mệt mỏi của Thái hậu, lại nghĩ mình chẳng có gì đáng giá để người ta tính kế. Lâm Tiểu Trúc quyết định là món này. Làm cái gì cho đế vương ăn đều phải hết sức cẩn thận, một khi mất hứng là không bị giết cũng bị đánh, cho nên làm món mà Thái hậu thích, chắc là sẽ không sai.



Có lẽ vì là món Thái hậu thích nên phòng bếp đã chuẩn bị nguyên liệu đầy đủ, Lâm Tiểu Trúc cũng không mất nhiều thời gian đã làm xong, còn cố ý cho thêm chút ngân nhĩ, sau đó đặt lên khay, đi ra cửa lại không thấy vị thái giám đã đưa nàng đến đâu cả, liền vào phòng hỏi quản sự phòng bếp” ta không biết đường trong cung, ngài có thể sai người đưa ta tới chỗ Thái thượng hoàng và Hoàng thượng dùng cơm không ?”



“Tiểu Lục tử, ngươi đưa vị cô nương này đến Dưỡng Tâm điện đi” quản sự phòng bếp cũng là người sảng khoái, gọi một nam hài chừng mười ba, mười bốn tuổi đến phân phó.



“Cô nương, mời bên này” Tiểu Lục Tử cũng là một thái giám, cao hứng nhận nhiệm vụ.