Biết Vị Ký

Chương 218 : Không phải hương vị của nàng

Ngày đăng: 09:34 18/04/20


Hoa khai hai đóa, các biểu nhất chi.



Chuyện Lâm Tiểu Trúc rời khỏi Viên phủ có rất nhiều người không biết, tỷ như lão Vương và hai bà tử ở phòng bếp nhỏ. Bởi vì nàng vào phủ không bao lâu thì được đưa đi dạy trà nghệ cho Chu Nhu, sau đó là mở tiệm, thường xuyên đi sớm về trễ, tiếp đó là vào Đoan vương phủ đến mười ngày. Thời gian nàng ở Viên phủ chưa được hai tháng nhưng đã có một nửa là ở bên ngoài. Cho nên ngày đó nàng bị tuyên tiến cung sau đó thì không thấy bóng dáng, mọi người cũng không để ý lắm.



Buổi sáng khi Lâm Tiểu Trúc rời khỏi kinh thành, tuy phải thu thập vật dụng để chuẩn bị dọn đến nhà mới nhưng lão Vương vẫn tỉ mỉ làm bữa sáng đưa đến viện của Viên Thiên Dã. Nhưng vào đến tiền thính, hắn liền có cảm giác khác thường. Từ nhỏ đến lớn Viên Thiên Dã luôn là người cực kỳ khắc chế, nếu không phải tình huốt quá đặc biệt thì trời chưa sáng hắn đã dậy luyện công phu, luyện kiếm đến khi mặt trời lên thì tắm rửa rồi ăn sáng, sau đó xử lý sự vụ trong ngày. Nhưng hôm nay tới giờ này rồi mà trong viện vẫn im ắng, hiển nhiên là công tử còn chưa rời giường.



Ngô ma ma thấy hắn đi vào, khoát tay nhỏ giọng nói” tối qua công tử ở thư phòng thức trắng cả đêm, vừa mới ngủ được một lát, ngươi mang bữa sáng về đi, khi nào công tử dậy, ta lại đi gọi ngươi”



“Dạ” lão Vương đang tính lui xuống thì nghe tiếng mở cửa, Viên Thập vội vàng đi lấy nước, Ngô ma ma cũng tiến vào hầu hạ. Lão Vương liền dừng bước, đặt thực hộp lên bàn.



Rất nhanh Viên Thiên Dã đã rửa mặt chải đầu xong, đi ra ngoài, lão Vương vội hỏi” vương gia dùng bữa sáng chứ ?”



“Ừ, dọn đi” Viên Thiên Dã đi đến ngồi xuống cạnh bàn.



Lão Vương dọn thức ăn lên bàn, thỉnh an với Viên Thiên Dã rồi mới lui ra ngoài.



Bữa sáng hôm nay khá phong phú : một chén cháo tổ yến, bánh bao thịt, gà du cuốn, hoa quế cao. . . Viên Thiên Dã đưa đũa gắp lấy một cái bánh bao cho vào miệng, chậm rãi ăn, sau đó cau mày, nhìn cái bánh bao đến ngẩng người.




“Dạ, vương gia”



“Vương gia, sáng giờ ngài chưa ăn gì, ta bảo lão Vương làm ít cá chua ngọt cho ngài ăn nha” Viên Thập lên tiếng. Vừa rồi ở trong viện của Lâm Tiểu Trúc, hắn nhớ lúc trước nàng có làm món cá chua ngọt, chắc vương gia không quên món kia.



Viên Thiên Dã đang muốn đến thư phòng, nghe vậy dừng bước, suy nghĩ một chút rồi gật đầu” vậy làm một phần đi” muốn không nhớ tới người kia nhưng giống như là bị ghiền thuốc phiền, nếu bỏ sẽ rất khó chịu. Có lẽ từ từ, bỏ từng chút một rồi sẽ quen.



Vì Viên Thiên Dã thích ăn món cá chua ngọt nên sau này Lâm Tiểu Trúc thường xuyên làm món này cho hắn ăm, vì thế lão Vương cũng học lóm được. Nghe Viên Thập chuyển lời, hắn nhanh chóng làm xong, còn mang thêm một chén cháo gạo tẻ mang đến viện Viên Thiên Dã.



Viên Thiên Dã ngửi được hương vị, vội cầm đũa gắp một miếng cá cho vào miệng. Ba người bên cạnh đều chăm chú nhìn hắn, hi vọng hắn thích món này mà ăn thêm một miếng.



Viên Thiên Dã nhai nuốt xong, biểu tình trên mặt cũng tan biến, buông đũa, lấy khăn lau miệng rồi đừng lên đi ra ngoài. Viên Thập biết hắn muốn đến thư phòng, vội vàng đuổi theo.



“Vương gia, thuộc hạ rốt cuộc làm không đúng chỗ nào ?” từ tối qua tới giờ lão Vương liên tục bị đả kích, nhịn không được mà lên tiếng hỏi.



Viên Thiên Dã dừng chân, xua tay về phía sau, không lên tiếng rồi tiếp tục đi về phía thư phòng nhưng Viên Thập ở bên cạnh nghe được hắn thấp giọng nói” làm như thế nào cũng không có hương vị của nàng”