Biết Vị Ký
Chương 271 : Phản kích
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
Nghe tiếng đinh đinh đang đang trên nóc nhà, Viên Thác ôn nhu hỏi Vũ Nhi và Mị Nhi” ca ca của các ngươi bắt bọn họ không vấn đề gì chứ ?”
Vũ Nhi kiều mỵ đi tới, vỗ vỗ cánh tay tay hắn, cười nói” yên tâm đi hoàng thượng, ca ca ta tuy võ công chỉ ngang bằng Viên Nhị, Viên Thập nhưng bọn họ lại giỏi dùng độc. Cao thủ như Dật vương gia còn thất thủ trong tay chúng ta, còn lo những người khác không thu thập được sao ? Hoàng thượng chờ xem, chỉ chốc lát nữa Viên Thành sẽ bị đại ca ta bắt đến đây”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Viên Thác cười thành tiếng, ánh mắt nhìn Vũ Nhi và Mị Nhi lóe lên. Tuy hai nữ nhân này xuất hiện rất bất ngờ, ca ca của các nàng cũng rất lợi hại nhưng có thể lợi dụng bọn họ bắt giữ Viên Thiên Dã, hắn cũng không để ý nhiều. Xử lý việc này thỏa đáng xong, hắn sẽ tìm cách khống chế hai nữ nhân này, làm cho ca ca các nàng ném chuột sợ vỡ đồ sẽ không dám làm gì bất lợi với hắn.
Nghe thanh âm trên nóc nhà đã dừng lại, một hán tử thả người rơi xuống, liếc mắt nhìn hộ vệ đang ngăn hắn lại, chắp tay bẩm” Hoàng thượng, đã bắt được Viên Nhị và Viên Thập”
Ánh mắt Viên Thác lóe lên tia ngoan độc” giết”
“Hoàng Thượng, vạn vạn không thể.” Vũ Nhi sợ hãi nói.
“Vì sao?” Viên Thác nhìn Vũ Nhi, ánh mắt mang theo hàn băng.
Vũ Nhi nhẹ nhàng vỗ vai hắn, thanh âm kiều mỵ như nước” Hoàng thượng, ngài giết bọn họ, không sợ sau này đệ đệ ngài trở mình được sẽ tìm ngài tính sổ sao ? hay là ngài cũng tính giết hắn nhưng hắn là thân đệ đệ của ngài nha”
“Hoàng thất không có phụ tử càng không có huynh đệ, Vũ Nhi chưa từng nghe những lời này sao ?” Viên Thác nắm lấy tay nàng, xoay người đi tới chỗ ngồi phía trước, ngồi xuống, đưa mắt nhìn Viên Thiên Dã đang hôn mê bị trói. Trong mắt hắn lóe lên sự do dự. Thực ra hắn cũng không có sát ý với đệ đệ nhưng hắn kiêng kị năng lực của Viên Thiên Dã, sợ một khi Viên Thiên Dã có cơ hội kéo hắn xuống đài. Nên làm cách nào làm cho hắn không có cách xoay người đây ?
Viên Thác còn muốn nói thì bỗng nghe Mị Nhi hét lên kinh hãi” Dật vương gia”
Hai người quay đầu thì thấy Viên Thiên Dã vốn đang bị trói, không biết làm cách nào mà thoát khỏi dây thừng, lúc này đang cầm một viên thuốc cho vào miệng mình.
Vũ Nhi biến sắc, nói với Mị Nhi đang sững sờ” mau, chế trụ hắn” nói xong đánh về phía Viên Thiên Dã, cùng lúc đó Mị Nhi cũng ra tay, đánh về phía Viên Thiên Dã, khiến viên thuốc trong tay hắn rớt xuống.
Viên Thiên Dã lăn một vòng, thoát khỏi công kích của các nàng, nhanh chóng lượm viên thuốc cho vào miệng nuốt xuống. Tuy hắn bị ép uống tán công hoàn nhưng thân thể vô cùng linh hoạt, liên tục tránh khỏi công kích của tỷ muội Vũ Nhi, hơn nữa phương hướng hắn đang xông tới chính là chỗ Viên Thác đang kinh hãi hô lớn” người tới”
Thấy thị vệ chưa tới, Viên Thiên Dã lại đánh về chỗ mình, Viên Thác cái khó ló cái khôn, lớn tiếng nói” Viên Dương, Lâm Tiểu Trúc hiện đang ở trong tay ta, nếu ngươi muốn nàng sống thì mau bó tay chịu trói đi”
Viên Thiên Dã vốn mất hết công lực, toàn dựa vào bộ pháp tinh xảo mới thoát khỏi công kích liên tiếp của tỷ muội Vũ Nhi, cũng chỉ đang miễn cưỡng chống đỡ. Nghe Viên Thác nói vậy, tâm thần không yên, bị Vũ Nhi đánh trúng một chưởng, phun ra một ngụm máu, lảo đảo lui ra sau vài bước, bị Mị Nhi bắt được, nhanh chóng điểm vài huyệt vị của hắn, rốt cuộc không thể động đậy.
Viên Thiên Dã lại phun ra một ngụm máu, lạnh lùng nhìn Viên Thác, trầm giọng nói” Viên Thác, ta bại trong tay ngươi, không có gì để nói nhưng ngươi đừng quên Lâm Tiểu Trúc là đồ đệ của Hiên Viên Thánh Thượng, khiến nàng bị thương, ngôi vị hoàng đế này ngươi cũng không ngồi yên”
Hắn biết Lâm Tiểu Trúc lúc này còn đang trên đường, hơn nữa bên cạnh còn có đám người Viên Lâm hộ vệ, Viên Thác hẳn sẽ không nhanh như vậy mà bắt được nàng. Nhưng hắn cũng rất hiểu vị ca ca này, không tuyệt đối nắm chắc sẽ không động thủ. Hiện tại Viên Thác có thể chế trụ hắn, đương nhiên sẽ có chuẩn bị để đối phó với Viên Thành và Lâm Tiểu Trúc. Dù tính sai, hắn cũng không thể để Lâm Tiểu trúc rơi vào tay Viên Thác, hắn phải tìm cách để nàng rời khỏi nơi này.