Biết Vị Ký
Chương 290 : Tin tức
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
“Ngồi đi” Lưu phu nhân thân thiết nói, lại gọi Yên Khê” châm trà cho Trần cô nương”
“Dạ” Yên Khê tiến lên, châm vào ly trà của Lâm Tiểu Trúc chừng bảy phần, sau đó lại rót trà cho Lưu phu nhân.
Lưu phu nhân không để ý đến nàng, chỉ lo nói với Lâm Tiểu Trúc” không biết Trần cô nương thích uống loại trà nào ? ta bình thường không có việc gì liền nghiên cứu trà, trong nhà trà ngon cũng không ít. Nếu Trần cô nương không quen uống loại trà này, ta bảo Yên Khê pha loại khác”
Lâm Tiểu Trúc cầm ly trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, mỉm cười nói” kim tuấn mi của Lưu phu nhân quả không bình thường, đầu tiên có vị chát, sau đó lại thấy ngọt, một ngụm trà này làm người ta như đang ở trong sâm lâm u cốc, thật không hổ là trà ngon Vũ Di sơn đồng Mộc Quan. Loại trà này, một lạng trà một lượng vàng nha. Trần Hi thực là vinh hạnh được Lưu phu nhân thịnh tình khoản đãi như vậy”
Lưu phu nhân cả kinh, cầm ly trà lên nhìn thoáng qua, sau đó uống một ngụm, cảm giác cả miệng đầy mùi trà, trong lòng không có tư vị gì. Hôm qua tỷ tỷ nàng tặng cho nàng hai lạng kim tuấn mi, lúc đó nàng tùy tiện đặt trên kệ, quên dặn dò mấy đại nha hoàn, không ngờ hôm nay Yên Khê lại mang ra đãi khách, nghĩ tới là thấy đau lòng.
Có điều. . . nàng kinh ngạc, ngẩn đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc.
Kim tuấn mi này là hồng trà loại một, sản lượng cức ít, lại chỉ mọc ở Đồng Mộc quan nơi Vũ Di sơn hoang dại của Nam Hải quốc, cực kỳ quý báu. Tỷ tỷ nàng là phu nhân quyền quý, hàng năm cũng chỉ có được nửa cân. Nếu không phải tỷ tỷ thương nàng, biết nàng thích trà thành si thì trà này cũng không có phàn nàng. Nhưng vị Trần cô nương trước mặt không chỉ nói được xuất xứ của trà, còn biết giá cả trên thị trường. Nếu không phải bình thường đều uống loại trà thượng hạng này thì sao có kiến thức đến vậy
“Trần cô nương năm nay chỉ mới mười sáu tuổi phải không ? còn nhỏ mà đã có kiến thức như thế, thực khiến người ta bội phục, không biết tổ tiên của Trần cô nương ở đâu ?” Lưu phu nhân rốt cuộc cũng đi vào vấn đề.
Đối với thân thế của mình, Lâm Tiểu Trúc đã có chuẩn bị sẵn” Trần Hi là người Đông Lâm”
Đông Lâm là cố đô của Đông Việt quốc, là một thành thị cực kỳ phồn hoa, vì một vài nguyên nhân mà hoàng thất mới dời về Việt kinh ngày nay. Nhưng tổ trạch của các quý tộc thế gia vẫn còn ở Đông Lâm, mà bọn họ lại có ảnh hưởng rất lớn trong chính giới và quân giới của Đông Việt quốc, ngay cả hoàng đế cũng có chút kiêng kị. Trong đó có một nhà đúng là họ Trần.
Cho nên nghe Lâm Tiểu Trúc nói vậy, Lưu phu nhân cả kinh, vội hỏi” là Tĩnh An công Trần phủ ?”
Lâm Tiểu Trúc cười cười” Lưu phu nhân, ta là người làm ăn nhỏ, không dám nói mình là người của Tĩnh An công Trần phủ”
Lâm Tiểu Trúc gật đầu” có ai muốn tiếp nhận hay không?”
Tôn Hạo lắc đầu” tin này là do một tiểu nhị của Chu ký có quan hệ tốt với ta tiết lộ, những người khác còn chưa biết đâu”
Tôn Hạo đúng là cao thủ moi tin a.
Lâm Tiểu Trúc nói” sau khi ngươi trở về, tới chỗ Quan Mai lĩnh một lượng bạc thưởng đi” bây giờ chi tiêu đều do Quan Mai quản lý.
“Đa tạ cô nương.” Tôn Hạo cười hì hì chắp tay nói.
Lâm Tiểu Trúc đứng lên, nói” Vân Sam, chúng ta đến Chu ký xem đi” vì liên quan tới Lưu ký nên nàng chưa từng đến chỗ Chu ký.
Hai người vừa ra cửa thì gặp La Khải Phàm. Hiện giờ Lâm Tiểu Trúc rất có hảo cảm với gia đình hắn nên chủ động chào hỏi” La chưởng quỹ, vừa từ nhà đến sao? La phu nhân và Xuân Nhi có khỏe không?”
Thái độ của La Khải Phàm vẫn ôn hòa như trước, không có vì nàng từng đến nhà hắn ở mà nhiệt tình hơn cũng không vì Lưu phu nhân ép cưới mà tránh né nàng. Hắn dừng chân, chắp tay, mỉm cười nói” đúng, mới từ nhà đến. Đa tạ Trần cô nương quan tâm, mẫu thân ta khỏe, chỉ có Xuân Nhi hôm qua biết ngươi rời đi, khóc lóc một trận, hôm nay còn đòi tới cửa hàng tìm ngươi chơi, bị ta mắng một hồi”
Lâm Tiểu Trúc có chút cảm động” ta rất thích Xuân Nhi, ngươi cứ đưa nàng đến chơi, không sao đâu”
“Trần cô nương quản nhiều cửa hàng, lại phải làm điểm tâm, sao có thời gian. Nàng chỉ như tiểu hài tử, đừng để ý, vài ngày nữa sẽ quen, không ai rảnh để dỗ nàng” La Khải Phàm lại nói” được rồi, ngươi bận thì cứ đi đi, ta cũng phải tới cửa hàng” nói xong chắp tay đi vào cửa hàng.
Lâm Tiểu Trúc cũng không đi thẳng tới Chu ký mà chậm rãi dạo phố, mua ít đồ lặt vặt, tới ngã tư đường mới vòng lại, đi tới Chu ký.