Biết Vị Ký
Chương 303 : Nàng là vị hôn thê của ta
Ngày đăng: 09:34 18/04/20
Đông Việt quốc vốn cởi mở, hôm nay lại sinh thần của Vệ quốc công phu nhân nên có rất nhiều nữ khác đến chúc mừng. Các cô nương trẻ tuổi nghe nói Dương công tử của Bắc Yến quốc đến đều tập trung tới xem. Có điều lại ngượng ngùng tiếp xúc trực tiếp, vì thế nghe nói Vệ quốc công và Dương công tử đến mẫu đơn viên, mọi người đều giả đò đi tản bộ hoặc đi ngang qua, chờ đợi được thấy người trong mộng. Những lời của Vệ Uyển tuy thanh âm không lớn nhưng cũng bị mấy người ở gần nghe được, ai nấy đều tò mò nhìn về bên này.
Khi còn là nô bộc, Lâm Tiểu Trúc còn chưa bị ai khi nhục qua, huống chi là bây giờ. Nàng kinh ngạc nhìn Vệ uyển nói” ta nghe nói mẫu đơn viên của quý phủ không tệ nên mới đến nhìn một chút, cũng không biết trước là Dương công tử và Vệ quốc công sẽ đến. Không ngờ Vệ cô nương lại bẻ cong sự thật như vậy, xem ra Vệ cô nương không giống người thường, trong đầu toàn là nam đạo nữ xướng, nhìn ai cũng thấy chuyện tình nam nữ. A, thật xin lỗi, Vệ cô nương cũng đừng tức giận. Ta không đọc sách nhiều lắm, lại chẳng có văn tài, đại khái không hiểu hết được nam đạo nữ xướng thế nào, xin Vệ cô nương đừng để ý”
Nữ tử bên cạnh nghe vậy, nhịn không được bật cười thành tiếng, thấy Vệ Uyển quay đầu trừng mắt với mình, nàng vội thối lui nấp sau lưng chúng bạn nhưng tươi cười trên mặt vẫn còn.
Cũng không thể trách nàng nha, tại Trần cô nương nói chuyện quá thú vị thôi, rõ ràng là mắng người ta đến cẩu huyết lâm đầu lại có thể nói năng ngọt ngào, tươi cười vui vẻ như vậy, còn bảo đối phương đừng tức giận, đừng để ý. Phỏng chừng Vệ Uyển sẽ bị những lời của nàng làm cho tức chết.
Trong giới nữ quý tộc ở Việt kinh, thân phân của Vệ Uyển khá cao, bình thường chỉ có nàng khi dễ người khác, người ta cũng chỉ có thể nén giận vào lòng, đâu có khi nào bị người mỉa mai nói móc, còn bị nói đến á khẩu như thế. Nếu chuyện này bị truyền đi, nàng cũng đừng mong gả được cho nhà chồng tốt.
Vệ Uyển tức giận đến mặt đỏ bừng, chỉ tay vào Lâm Tiểu Trúc, phẫn nộ quát” Thanh Nhi, thất thần làm gì, nàng nhục mạ cô nương nhà ngươi, còn không tiến lên cho nàng vài cài tát”
“Dạ” tỳ nữ bên người vội vàng tiến lên, giơ tay tính tát Lâm Tiểu Trúc.
“Hôm nay là sinh thần của Vệ quốc công phu nhân, hẳn nên uống ly rượu mừng để dính lây phúc khí của phu nhân nhưng Viên Dương vừa tới Đông Việt, có một số việc phải xử lý, không tiện quấy rầy, xin cáo từ trước” Viên Thiên Dã tới đây để truy thê, giờ đạt được mục đích rồi, đương nhiên không muốn ở lại lâu, liền chắp tay cáo từ Vệ quốc công.
Vệ quốc công cũng khách khí muốn giữ Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ở lại ăn cơm, được Lục Kiện Ninh và Tiêu Tiêu khuyên nhủ mới thôi.
Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ra khỏi phủ Vệ quốc công đã có người đánh xe ngựa tới đó, vừa lên xe, Viên Thiên Dã liền cầm tay Lâm Tiểu Trúc, nhẹ giọng gọi” Tiểu Trúc”
Lâm Tiểu Trúc rút tay lại, phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã cũng không nổi giận, lại vươn tay nắm lấy tay nàng. Lâm Tiểu Trúc muốn rút tay lại nhưng đâu phải là đối thủ của Viên Thiên Dã. Nàng trừng mắt liếc hắn, để mặc hắn nắm tay mình, vẫn phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã thở dài, nhìn Lâm Tiểu Trúc nói” lúc trước ta muốn ngươi ở lại, ngươi liền thẳng thừng cự tuyệt, còn bỏ đi không chút do dự. Ta. . . không cam lòng nên mới nghĩ ra cách như vậy”