Biết Vị Ký
Chương 327 : Xuất giá
Ngày đăng: 09:35 18/04/20
“Trong lòng ngươi có cảm giác bất an không ?” Tiêu Tiêu nhìn Lâm Tiểu Trúc được trang điểm kỹ lưỡng, mặc giá y đỏ thẩm càng làm nổi bật vẻ xinh đẹp mà hỏi.
Nàng nhớ tới lúc mình xuất giá, cũng mặc giá y đỏ thẫm ngồi trước gương. Lúc đó nàng rất vui, không chút lo lắng bất an vì nàng gả cho nam nhân mình yêu thích, cùng hắn chung sống, trong lòng nàng tràn đầy hạnh phúc. Chỉ có mẫu thân và ca ca lại nhìn nàng lo lắng bất an, bọn họ sợ nam nhân thoạt nhìn không tệ kia sẽ không che chở và bao dung cho nàng như bọ họ. Sự thật đúng như bọn họ lo nghĩ, cuộc sống của nàng đã không như ý, kỳ vọng bao nhiêu thất vọng càng nhiều. Khi Lục Kiện Ninh nạp trắc phi cũng ở trong phòng người kia liên tục mấy ngày, nàng rốt cuộc cũng hiểu được lo lắng của mẫu thân và ca ca.
Bây giờ nhìn Lâm Tiểu Trúc xuất giá, tâm tình của nàng lại như mẫu thân nàng trước kia, có chúc phúc cũng có lo lắng. Tuy Viên Thiên Dã đối với Lâm Tiểu Trúc rất tốt, rất thâm tình, nhưng lòng người luôn thay đổi, ai biết sau này sẽ thế nào ?”
Lâm Tiểu Trúc quay đầu, nhìn nàng một cái, xem như đã hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng sau đó quay người lại, nhìn bóng dáng mình trong gương, mỉm cười, thanh âm cực nhẹ lại cực tự tin” bất an là có nhưng không nhiều”
“Đúng vậy, Viên Thiên Dã thích ngươi như vậy, đương nhiên sẽ không phụ ngươi, mà ngươi thông minh như vậy, nhất định sẽ khiến hôn nhân của mìn hạnh phúc Tiêu Tiêu thở dài, cách thức duy trì hôn nhân cũng do Lâm Tiểu Trúc dạy cho nàng.
Lâm Tiểu Trúc cười cười” ta không bất an cũng không phải vì nguyên nhân đó. Thông minh không liên quan tới hạnh phúc” nàng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ ta chỉ cảm thấy mọi việc nên tận tâm cố gắng, hôn nhân cũng vậy. Ta sẽ cố gắng hết sức, dùng mọi khả năng để vun đắp hạnh phúc cho gia đình ta cho hôn nhân của ta còn sau này có kết quả thế nào thì ta cũng không khống chế được, vì thế ta không nghĩ tới. Quan trọng nhất là hiện tại, nắm chắc hạnh phúc hiện có. Hơn nữa sau khi thành thân, ta sẽ không đánh mất bản thân, ta vẫn tiếp tục mở tửu lâu, sau đó còn nhiều dự án khác. Ta vẫn làm việc mình thích, ta vẫn có bằng hữu của mình như vậy dù cuộc sống có thay đổi, ta vẫn có thể sống vui vẻ”
“Sống cho hôm nay, nắm chắc hiện tại, quý trọng hạnh phúc đang có »Tiêu Tiêu thì thào lặp lại những lời này, sau đó gật đầu, tươi cười nói” ta đã hiểu. Bây giờ ta sẽ cố dưỡng thai cho tốt, sinh một đứa nhỏ thông minh khỏe mạnh. Lục Kiện Ninh rất tốt với ta, ta sẽ hưởng thụ sự che chở của hắn cũng cố gắng duy hộ quan hệ với hắn, nắm chắc phần tình cảm này. Nếu sau này hắn thay đổi, ta sẽ không thương tâm, tự nuôi lớn đứa nhỏ của mình, tìm niềm vui cho mình, làm cho cuộc sống của mình vui vẻ. Đây là mới là việc làm thông minh nhất”
Lâm Tiểu Trúc vươn tay cầm tay Tiêu Tiêu, không nói gì.
“Công chúa, canh giờ đã tới” người săn sóc dâu đứng bên cạnh lên tiếng, cảm thấy bất an khi nghe các nàng nói chuyện. Ngày xuất giá, ai cũng muốn nói lời may mắn, không ngờ công chúa và vương phi lại nói mấy lời không hay. Còn chưa xuất giá đã nghĩ tới chuyện sau này trượng phu thay lòng đổi dạ.
Lâm Tiểu Trúc ngồi trong kiệu, khóe miệng vểnh lên.
“Khởi kiệu.” Chu Lễ hô to, kiệu hoa được nâng lên, chậm rãi xuống núi.
Lâm Tiểu Trúc ngồi trong kiệu, cực kỳ an tâm. Nàng biết Viên Thiên Dã đang đi trước kiệu hoa, biết trong lòng hắn tràn ngập vui sướng và kích động, giống tâm tình của nàng lúc này.
Cỗ kiệu đưa đến chân núi, Lâm Tiểu Trúc cứ tưởng người săn sóc dâu sẽ lại cõng nàng lên xe, không ngờ cửa kiệu vừa mở ra, một đôi tay hữu lực đã vươn tới, ôm nàng, nhẹ nàng đưa nàng lên xe ngựa, lúc rời đi còn nhẹ nhàng nắm tay nàng.
Ngay sau đó, người săn sóc dâu và Vân San cùng lên xe, xe ngựa liền chậm rãi đi về phía trước. Ra khỏi Hiên Viên thành, người săn sóc dâu nói” công chúa, có thể lấy hỉ khăn xuống” . Còn phải đi đường vài ngày, Lâm Tiểu Trúc không thể ăn ngủ nghỉ gì cũng phải đội hỉ khăn, rất bất tiện cho nên đợi đến Yên kinh lại đội lên là được.
Lâm Tiểu Trúc lấy hỉ khăn xuống, thở phào một hơi. Tuy hỉ khăn rất thông khí nhưng tầm mắt bị che khuất cũng chẳng thoải mái gì.
Đoàn người đưa dâu rất đông, ngoài lễ quan, người săn sóc dâu do lão gia tử phái tới, còn có hộ vệ của Dật vương phủ, quan viên Bắc Yến theo Viên Thiên Dã đến Hiên Viên thành đón dâu, năm ngàn tinh binh của lão gia tử, năm ngàn tướng sĩ của Bắc Yến quốc.
Dù sao cũng là Hiên Viên thánh thượng gả cháu gái, Dật vương cưới vương phi, Hiên Viên triều và Bắc Yến quốc đều phải long trọng tổ chức. Đội ngũ kéo dài mấy dặm, náo nhiệt vô cùng, đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý của dân chúng. Cho nên mỗi lấn đến trạm dịch nghỉ ngơi, Viên Thiên Dã rất muốn ôm người trong lòng đã chia xa nửa tháng mà thân thiết nhưng ở trước mặt mọi cũng chỉ có thể hỏi thăm vài câu.