Biết Vị Ký
Chương 35 : Nhắc nhở
Ngày đăng: 09:32 18/04/20
Khi Ngô Thái Vân trở
về ăn cơm chiều, vừa vào sân đã thấy không khí cực kỳ quỷ dị. Mọi người
đang bàn tán xôn xao bỗng nhiên im bặt, quay đầu nhìn nàng, trong mắt
toàn là chán ghét.
“Làm sao vậy?” Ngô Thái Vân liếc mắt nhìn mọi
người, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Tiểu Trúc. Nhớ tới những lời
Lâm Tiểu Trúc nói với nàng bên ngoài phòng bếp, lại thấy ánh mắt chán
ghét của mọi người, Ngô Thái Vân không khỏi máu nóng bốc lên tận đỉnh
đầu. Nàng biết, Lâm Tiểu Trúc nhất định ở sau lưng nàng nói xấu, nàng
biết Lâm Tiểu Trúc cũng chẳng phải dạng vừa đâu. Có điều giờ không phải
lúc cãi nhau, vì thế nàng cố kiềm lòng mà đi nhanh vào nhà lấy chén ăn
cơm.
Lúc ăn cơm mọi người cũng xa cách nàng, ngay cả Lý Linh Nhi
vốn như hình với bóng với nàng giờ cũng không thèm để ý tới. Ngô Thái
Vân một mình một chén ngồi trên giường ăn cơm, nghe mọi người nói nói
cười cười thật là náo nhiệt, thậm chí Lý Linh Nhi còn bị Lâm Tiểu Trúc
trêu chọc mấy câu mà bật cười. Nàng càng thêm oán hận Lâm Tiểu Trúc, hận không thể tìm một nơi vắng vẻ mà cho Lâm Tiểu Trúc một trận.
Ăn cơm xong không bao lâu, Ngô Thái Vân chợt thấy bụng không ổn, liên tục hướng nhà vệ sinh mà chạy
“Ngô Thái Vân, ngươi không thoải mái sao? Có cần báo Mai quản sự cho người
xem bệnh cho ngươi không?” Lâm Tiểu Trúc vừa cùng mọi người trò chuyện,
vừa thân thiết hỏi.
“Không cần ngươi giả vờ hảo tâm. Ta có bệnh
chết cũng không liên quan tới ngươi” Ngô Thái Vân đang tức giận, lại bị
tiêu chảy càng thêm phiền chán, nghe Lâm Tiểu Trúc hỏi vậy lập tức rống
lên.
mới ah”
Khi Ngô Thái Vân làm chuyện kia cũng không nghĩ nhiều,
chỉ vì ghen tỵ với Lâm Tiểu Trúc, lại muốn trả thù nàng chuyện buổi sáng vì nàng mà mình bị phạt. Lúc này nghe Lâm Tiểu Trúc nói vậy, trong lòng không ngừng lo lắng, hoang mang, hồi lâu mới lắp bắp nói “công…công tử
có biết không?”
Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi: “Ai biết được? có
điều ta đã nói mọi người trong viện đừng lan truyền chuyện này, còn về
phần Tần quản sự và Triệu đại ca bọn họ, ta không biết”
“Ta đi nói với Tần quản sự và Triệu đại ca bọn họ” Ngô Thái Vân vội vàng đứng lên, không để ý tới quần áo đang bị bẩn.
Lâm Tiểu Trúc đứng ngẩn ngơ trong sân, hồi lâu vẫn chưa động cây chổi một
cái. Nàng với Ngô Thái Vân chẳng qua chỉ là mâu thuẫn nhỏ, tuy sử dụng
chút ám chiêu làm cho nàng chịu khổ cũng bị mọi người xa lánh nhưng nàng không hi vọng nàng ta bị bán đến nơi khác, rơi vào kết cục thêm thảm.
Có câu thỏ chết thì chó săn bị làm thì. Nhưng thế gian này, có nhân mới có quả. Ngô Thái Vân mật báo với Tần quản sự thì kết cục của nàng đã định, xử lý nàng thế nào thì còn tùy suy nghĩ của Viên Thiên Dã. Tuy hắn
khoan dung rộng lượng nhưng cũng là người nguyên tắc, từ việc xử phạt
Viên Lâm cũng như quy định của sơn trang mà nhìn ra được. phạm sai sẽ bị phạt, nên phạt thế nào thì phạt thế đó, một chút tình cảm cũng không
có.
Nếu nàng ở vị trí Viên Thiên Dã, nàng có dễ dàng tha thứ, có dung được một thuộc hạ không biết sẽ bán đứng mình lúc nào không?
Khi mọi người quay lại, Lâm Tiểu Trúc không thấy Ngô Thái Vân, nàng lén lút hỏi Tô Tiểu Thư “Ngô Thái Vân đâu? Không cùng mọi người luyện công
sao?”
Tô Tiểu Thư nhìn nàng lắc đầu “không có, sáng sớm đã không thấy nàng? Xảy ra chuyện gì?”
“Không có gì.” Lâm Tiểu Trúc cười cười, vừa dứt lời đã nghe tiếng Viên Thập “lâm Tiểu Trúc, công tử tìm ngươi”