Biết Vị Ký

Chương 43 : Đầu sư tử

Ngày đăng: 09:32 18/04/20


Ngày hôm sau Lâm

Tiểu Trúc lại đến Thanh Khê trấn, theo lối cũ vào đến viện kia thì thấy

Trương Đông đang cầm chổi trong tay nhưng lại không quét rác mà đứng

ngẩn người, mặt nhăn mày nhó.



Lâm Tiểu Trúc tiến tới quơ tay

trước mặt hắn “Trương đại ca, xảy ra chuyện gì?” Trương Đông là đường đệ của Đại Ngưu nhưng nếu để nàng gọi một nam nhân hai mươi tuổi là thúc

thúc, phỏng chừng nàng sẽ nghẹn chết, cho nên cứ gọi đại cho xong.



“Ah, Tiểu Trúc cô nương đã tới sao?” Trương Đông giống như nhìn thấy cứu tinh, hai mắt sáng lên, mặt mày cũng giãn ra



“sao vậy? có phải lão gia tử mắng ngươi không?”



Trương Đông vội vàng lắc đầu: “Không phải. Lão gia tử biết ta không phải là hạ nhân nên cũng không làm khó ta, chỉ bảo ta làm giúp hắn một số việc

nặng, còn lại đều không cho ta động thủ, tự hắn làm hết”



“Vậy ngươi đây là…”



Trương Đông cúi đầu “lão gia tử không thích đồ ăn ta làm, tối qua chỉ ăn một chút, sáng nay đã đến tửu quán rồi”



“Lại đến tửu quán?” thanh âm của Lâm Tiểu Trúc không khỏi cao lên



Tiết lão gia vừa lúc cũng từ trong viện đi ra ngoài, cười tủm tỉm nhìn Lâm Tiểu Trúc hỏi “nha đầu mới đến hả?”



“Ngươi lại đến tửu quán?” Lâm Tiểu Trúc xoay người hỏi hắn



Tiết lão gia tử có chút xấu hổ sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói: “Đi chứ sao

không, nếu không ăn không lục ngư mà chỉ kêu hai đĩa đồ ăn cùng cơm thì

không có tốn bao nhiêu tiền đâu, thật đó” nói xong lại cảm thấy hơi mất

mặt, liền đằng hắng vài tiếng, tỏ vẻ không có gì.



Thấy Tiết lão

gia tử trong lúc vô ý đã biểu hiện khí thế uy nghiêm của người có địa vị cao, Lâm Tiểu Trúc không khỏi ngẩn người, lập tức thu hồi ánh mắt. Lão

gia tử này nhất định là người có địa vị cao, chỉ giống gia gia kiếp

trước của nàng ở khuôn mặt, còn lại đều khác nhau hoàn toàn. Cho dù hiện giờ hắn lâm vào túng thiếu cũng không cần một tiểu cô nương không có tự do như nàng thương hại. Nghĩ tới đây, nàng bỗng cảm thấy không còn ý

nghĩa gì nữa, không nói một lời mà chậm rãi xoay người đi ra cửa.


Nấu thịt xong, Lâm Tiểu Trúc cũng không ngừng tay mà vo gạo nấu cơm, dùng

ít thịt còn lại xào cùng cà tím, nấu một tô canh rau thịt bằm, nói với

Tiết lão đầu ‘món đầu sư tử kia phải hầm một canh giờ mới được, nếu ngài đói bụng thì dùng trước hai món này đi, rồi ăn cái kia sau”



Nói

xong quay sang dặn dò Trương Đông vẫn luôn ở bên nhìn nàng nấu ăn “lát

nữa vớt lớp bọt ở trên ra, rồi lấy hết da heo và cải trắng bỏ ra, sau đó cho lửa to lên, đợi sôi thêm một lát là có thể ăn”



“Dạ” Trương

Đông hưng phấn hỏi Lâm Tiểu Trúc “bình thường vào ngày lễ tết, chúng ta

cũng làm món này nhưng mọi người làm không ngon lắm, thịt không phải quá to thì lại quá nát, vị cũng không ngon, chỉ có Lý đầu bếp ở tửu quán

bên phố đông là là món này rất ngon, ta đã cùng đường ca đến đó ăn một

lần, chất thịt tươi mới, ngon ngọt, mềm mà không nát. Nhưng đó là cần

câu cơm của người ta nên chúng ta cũng ngại không dám hỏi, hôm nay ta

thấy cách làm của ngươi không giống với chúng ta, nói không chừng cũng

sẽ ăn ngon như Lý đầu bếp làm ah”



Lâm Tiểu Trúc nghe xong, cười

nói: “có lẽ các ngươi dùng dao bằm thịt nên mới làm cho thịt cứng mà

nát, thực ra tinh túy của món này tập trung ở bốn chữ tế thiết thô trảm, thịt cắt thành hạt lựu, sau đó bằm một chút, làm cho thịt rời mà không

rời, dính cũng không dính, như vậy mới làm cho thịt mềm mà ngon”



Trương đông bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế. Hèn chi ta dù thêm mã thầy, củ

sen cũng không ngon được, thì ra là do cách băm thịt không đúng”



Tiết lão đầu càng nghe, hai mắt càng sáng, cầm chiếc đũa Lâm Tiểu Trúc đưa

cho gắp một miếng cà tím hầm thịt, gật đầu nói “nha đầu, tay nghề không

tệ ha” lại quay sang hỏi Lâm Tiểu Trúc “ngươi đem cách người ta kiếm

tiền cứ vậy mà nói ra, không sợ hắn tới tìm ngươi gây phiền toái sao?”



Lâm Tiểu Trúc sửng sốt, cười nói: “Ta không có làm đầu bếp cho tửu lâu nào, chỉ nói cách nấu ăn mình tâm đắc nhất với Trương đại ca, đâu có phá

hỏng quy tắc, hắn dựa vào cái gì mà tìm tới ta chứ?”



Tiết lão đầu vuốt râu, gật đầu nói “nhưng nếu đem cách làm món này bán cho tửu lâu

khác, ngươi cũng có thể kiếm được chút tiền nha”