Biết Vị Ký
Chương 90 : Làm sư phụ ngươi thực vinh hạnh
Ngày đăng: 09:33 18/04/20
Nếu Đường công tử này thưởng cho vài đồng tiền, nàng nhất định sẽ nhận, dù sao cũng cần tiền
chuộc thân, cũng không cần thanh cao. Nhưng hắn thưởng cho ngọc bội bên
người, còn đưa trước mặt chủ tử nàng, rõ ràng là muốn đùa giỡn mà. Đương nhiên, người bị đùa giỡn không phải nàng mà là vị biểu ca sắc mặt bỗng
nhiên đen như đít nồi của hắn kìa.
“Ân?” Đường Viễn Ninh
không ngờ Lâm Tiểu Trúc lại tự chối, càng thêm ngạc nhiên. Hắn tốt xấu
gì cũng là một công tử, bề ngoài cũng không kém biểu ca, ăn mặc còn sang trọng hơn, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng vẫn được rất nhiều cô nương yêu
thương nhung nhớ nha. Bây giờ tặng ngọc bội lại bị từ chối, thiệt là mất mặt quá đi.
Thấy Lâm Tiểu Trúc cự tuyệt không chút do dự,
tâm tình của Viên Thiên Dã liền tốt lên, trừng mắt nhìn Đường Viễn Ninh, thấp giọng quát “ Viễn Ninh, đừng hồ nháo “
“ Ta cảm thấy
nha đầu này làm đồ ăn ngon, muốn thưởng cho nàng, sao lại là hồ nháo ? “ Đường Viễn Ninh than thở, thu lại ngọc bội, ánh mắt hết nhìn Lâm Tiểu
Trúc lại nhìn Viên Thiên Dã.
Viên Thiên Dã mặc kệ hắn, nói với Lâm Tiểu Trúc “ được rồi, các ngươi lui ra đi “
Đám người Lâm Tiểu Trúc thi lễ rồi đi ra ngoài, Du giáo tập và Mã giáo tập
vẫn còn nhiều chuyện để hỏi cho nên cũng đi theo.
Vừa ra tới sân, Mã giáo tập liền nhìn Du giáo tập nói “ lão Du, vừa rồi trước mặt
công tử cho nên ta mới giữ thể diện cho ngươi nhưng giờ ta phải nói
thật, Lâm Tiểu Trúc làm món này ngon hơn ngươi làm “
Nghe
vậy, Lâm Tiểu Trúc liền mở to mắt, khẩn trương nhìn Du giáo tập. Tuy
nàng biết, dù sự việc bị bại lộ nhưng Viên Thiên Dã và Du giáo tập vì
mến tài, sẽ không trách phạt nàng, cho nên vừa rồi nàng mới bình tĩnh
như vậy. Nhưng dù sao nàng cũng không muốn «chơi nổi “ như vậy, dù sao
nàng cũng là đệ tử. Khoe khoang quá cũng không phải chuyện tốt gì. Cho
nên nàng đã cố gắng làm cho giống với hương vị mà Du giáo tập làm, thầm
mong chuyện này có thể qua đi. Du giáo tập có mấy chục năm trong nghề,
nàng không thể so sánh bằng hơn nữa, độ lửa cũng khống chế tốt. Cho nên
sự khác biệt không lớn lắm, nàng còn dùng một ít kiến thức của kiếp
nói xong còn đắc ý liếc Mã giáo tập một cái.
Mã giáo tập
nghe Lâm Tiểu Trúc nói vậy cũng an lòng hơn, những lời châm chọc của Du
giáo tập cũng không ảnh hưởng tới tâm tình của hắn. Đứa nhỏ thông minh
như vậy, nếu ghi hận hắn, không muốn học trù nghệ với hắn, hắn nhất định sẽ tiếc hận cả đời. May thay, nàng có thể hiểu cho nỗi khổ tâm của hắn, đứa nhỏ như vậy, ai mà không thương cho được.
Thấy hai vị
giáo tập tranh nhau ghi điểm trước mặt Lâm Tiểu Trúc, ngay cả Mã giáo
tập thường xuyên bắt bẻ nàng cũng thay đổi thái độ, còn bị nàng chọc đến vui vẻ, Ngô Thái Vân càng thêm buồn bực.
Mỗi một chuyện,
bất luận là tốt hay xấu, Lâm Tiểu Trúc đều có thể hóa dữ thành lành, ở
trong sơn trang ngày càng được coi trong. Kết quả như vậy, Ngô Thái Vân
không giận đến nghiến răng mới là lạ. Có yêu nghiệt như thế, nàng vào ca ca còn đường sống sao ? Nhưng nàng cũng thấy an ủi là Du giáo tập vì
tâm tình tốt, nên khi trở về nấu canh cá chuối, thưởng cho tổ ba cũng
cho nàng một chén. Nước canh màu trắng đục thơm nức mũi, vừa vào miệng
mang theo hương vị nồng đậm chảy xuôi theo cổ họng như thấm vào ruột
gan, ngon bá cháy bọ chét, làm cho nàng cảm thấy có chút an ủi. Đương
nhiên, khi chưa được gọi đến hỗ trợ làm cơm, nàng chưa từng được nếm qua thức ăn do hai vị giáo tập cùng Tần quản sự làm nha.
Vốn
ước ao mỹ thực, lại nghe Chu Ngọc Xuân kể đến sinh động, Dương Vũ càng
thêm kính ngưỡng Lâm Tiểu Trúc, giống như nước sông tuôn tràn không dứt. Cho dù vẫn còn lười biếng nhưng chỉ cần nàng lên tiếng, hắn như lên dây cót mà trở nên hăng hái lạ thường.
Lâm Tiểu Trúc lại đúng
hạn đến chỗ Trương Đông uống thuốc, tuy cảm giác được vị thuốc có chút
khác trước kia, nhưng nghĩ lão gia tử có sự điều chỉnh phương thuốc theo thời gian cho nên nàng cũng không hoài nghi. Tính tình Trương Đông nàng cũng biết, đôn hậu, thành thật, vì cha mẹ bệnh cho nên hắn vẫn luôn
chăm sóc, vẫn chưa cưới vợ. Hơn nữa, ở chung lâu như vậy, hắn là người
thế nào, nàng đã hai kiếp làm người, tin rằng mình không có nhìn nhầm,
cho nên một hơi uống cạn.
Trở lại sơn trang, cùng mọi người
trong tổ thưởng thức món ngon, sau đó đến viện của Viên Thiên Dã múc
nước. Khi nàng đi vào sân, đến trước bồn nước lại bất ngờ phát hiện Viên Thiên Dã và Đường Viễn Ninh đang cùng nhau trò chuyện.