Biểu Tượng Thất Truyền

Chương 116 :

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


Năng lượng đang tăng lên.



Trên đường đẩy Peter về phía bàn thờ, Mal’akh cảm thấy năng lượng rộn ràng trong gã, lúc trào lên lúc dịu xuống. Khi rời khỏi toà nhà này ta sẽ hùng mạnh hơn hẳn lúc ta bước vào. Giờ chỉ còn một việc là định vị thành tố cuối cùng thôi.



- Verbum significatium, - gã thì thầm tự nhủ - Verbum omnificum.



Mal’akh dừng chiếc xe lăn của Peter bên cạnh bàn thờ rồi bước vòng lên, mở cái túi nặng trịch đang đặt trên đùi ông. Gã thò tay vào trong, nhấc kim tự tháp đá ra và giơ nó lên phía ánh trăng, ngay trước mắt Peter, cho ông thấy rõ đồ hình biểu tượng khắc ở phần đáy.



- Suốt bao nhiêu năm, - gã chế nhạo - các người chẳng biết kim tự tháp giữ bí mật của nó như thế nào.



Mal’akh cẩn thận đặt kim tự tháp lên góc bàn thờ và quay lại chỗ cái túi - Và lá bùa này - gã vừa nói vừa lôi chóp vàng ra - quả thực lập lại trật tự từ hỗn loạn, đúng như lời hứa hẹn.



Gã cẩn thận đặt cái chóp lên chốc kim tự tháp đá, sau đó bước lùi lại để Peter nhìn cho rõ:



- Xem nào, biểu hình của ông đã hoàn tất.



Mặt Peter méo xệch, ông cố gắng nói nhưng không thành tiếng.



- Tốt lắm. Tôi nhận ra ông có điều muốn bộc bạch - Mal’akh giật mạnh búi giẻ.



Peter Solomon ho sặc sụa và mất vài giây thở hổn hển rồi mới cất tiếng được.



- Katherine…



- Thời gian của Katherine rất ít. Nếu ông muốn cứu cô ta, tôi khuyên ông thực hiện đúng điều tôi yêu cầu.



Bản thân Mal’akh cho rằng Katherine đã chết, nếu không thì cũng gần chết, nhưng chẳng có gì khác biệt. Cô còn may mắn là đã sống đủ lâu để nói lời tạm biệt với anh trai mình.



- Xin anh. - Peter nài nỉ, giọng ông run rẩy - Hãy gọi cấp cứu đến giúp cô ấy…



- Tôi sẽ làm như thế. Nhưng trước tiên ông phải cho tôi biết cách tiếp cận cầu thang bí mật.



Nét mặt Peter lộ rõ vẻ ngơ ngác.



- Sao cơ?



- Cầu thang. Truyền thuyết Tam điểm kể về một cầu thang dẫn đến vị trí bí mật chôn giấu Từ Còn Thiếu, cầu thang ấy ăn sâu xuống lòng đất hàng trăm thước.



Peter tỏ ra hoảng sợ.
- Tôi đang tìm Từ Còn Thiếu, - gã nói - ông sẽ giúp tôi chứ… hay muốn cả hai anh em đều mất mạng?



Ông biết cách tìm nó, Mal’akh nghĩ. Ông biết mà ông không nói cho tôi.



Peter Solomon đã tiết lộ nhiều điều trong cuộc thẩm vấn mà có lẽ giờ ông cũng chẳng nhớ nổi. Cứ liên tục bị nhốt vào cái hòm tiết chế cảm xúc kia rồi lại bị lôi ra, ông rơi vào trạng thái mê sảng và thành thử phục tùng hoàn toàn. Thật kỳ lạ, mọi điều ông bộc bạch đều phù hợp với truyền thuyết về Từ Còn Thiếu.



Từ Còn Thiếu không phải là một ẩn dụ… nó có thật. Từ ấy được viết bằng một ngôn ngữ lâu đời và được giấu kín đã nhiều năm rồi.



Ai thấu hiểu ý nghĩa thực sự của nó sẽ có cơ may tiếp thụ một bản lĩnh cao thâm. Từ ấy vẫn được giấu kín cho tới ngày nay… Kim tự tháp Tam điểm có thể tiết lộ nó.



- Peter, - Mal’akh soi mói nhìn từ nhân của mình - khi trông thấy đồ hình biểu tượng này. Ông đã phát hiện được điều gì đó. Ông đã khám phá ra rồi. Đồ hình có ý nghĩa với ông. Hãy cho tôi biết.



- Trừ phi khi anh tìm người đến giúp Katherine, tôi sẽ không nói gì hết!



Mal’akh mỉm cười.



- Lúc này đây, khả năng mất em gái chưa phải là mối lo cuối cùng của ông đâu. Tin tôi đi? - Không nói thêm một lời, gã quay lại chỗ cái túi của Langdon, lục lấy đồ đạc mà gã gói ghém lúc ở hầm nhà ra.



Sau đó, gã sắp xếp chúng lên bàn thờ hiến tế.



Một tấm lụa gấp gọn. Trắng tinh.



Một lư hương bạc. Cùng với nhựa thơm Ai Cập.



Một ống máu của Peter. Trộn với tro.



Một chiếc lông quạ đen. Cây bút thiêng của gã.



Con dao hiến sinh. Được rèn bằng thép lấy từ một khối thiên thạch trong sa mạc Canaan.



- Mày tưởng tao sợ chết ư? - Peter gào, giọng run lên vì đau khổ - Nếu Katherine chết, tao chẳng còn gì hết. Mày đã sát hại cả gia đình tao. Mày đã cướp đoạt mọi thứ của tao.



- Không phải mọi thứ - Mal’akh phủ nhận - Chưa đâu.



Gã tiếp tục lục túi lấy máy tính xách tay, bật lên và nhìn nạn nhân của mình.



- Tôi sợ rằng ông chưa ý thức được bản chất đích thực của tình thế khó khăn của chính ông đâu.