Biểu Tượng Thất Truyền

Chương 118 :

Ngày đăng: 13:36 19/04/20


Chỉ mặc độc chiếc khố, Mal’akh rảo bước đi đi lại lại trước chiếc xe lăn của Peter Solomon.



- Peter - gã thì thào, thích thú tận hưởng từng khoảnh khắc khiếp hãi của nạn nhân - ông quên rằng ông còn một gia đình thứ hai,… đó là các huynh đệ Tam điểm, và tôi sẽ huỷ hoại cả họ, trừ phi ông giúp tôi.



Trông Solomon gần như hoảng loạn trong quầng sáng của chiếc máy tính xách tay đặt trên đùi ông.



- Xin anh, - cuối cùng ông cũng lắp bắp, mắt ngước lên - Chẳng may đoạn video này tung ra…



- Chẳng may? - Mal’akh cười - Chẳng may ư?



Gã ra hiệu về phía chiếc modem nhỏ xíu cắm bên máy tính, đây là loại modem truy cập Internet thông qua sóng điện thoại di động - Tôi đang kết nối với toàn thế giới.



- Anh không…



Ta sẽ, Mal’akh nghĩ, thích thú trước sự sợ hãi của Solomon.



- Ông có khả năng ngăn tôi lại, - gã nói - Và cứu em gái ông. Nhưng ông phải tiết lộ những điều tôi muốn biết. Từ Còn Thiếu được giấu ở đâu đó, Peter, và tôi chắc chắn đồ hình này chỉ dẫn chính xác chỗ để tìm ra nó.



Peter lại liếc đồ hình biểu tượng, ánh mắt không biểu lộ gì cả.



- Có lẽ thứ này sẽ gợi cảm hứng cho ông - Mal’akh vươn tay qua vai Peter và gõ một vài phím trên máy tính. Một chương trình thư điện tử khởi động trên màn hình, và Peter cứng đờ người. Trước mắt ông là một bức thư điện tử mà Mal’akh đã chuẩn bị sẵn lúc chập tối: một tệp tin video được gửi tới một danh sách dài những mạng truyền thông lớn.



Mal’akh mỉm cười.



- Tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta cùng chia sẻ, phải không?



- Đừng!



Mal’akh cúi xuống và nhấn nút gửi trên chương trình. Peter vùng vẫy giật những sợi dây trói, cố gắng hất chiếc máy tính xuống sàn nhưng vô hiệu.



- Bình tĩnh đi. Peter, - Mal’akh thì thào - Đây là một tệp tin rất lớn.



Phải mất vài phút mới gửi đi được.



Gã trỏ tay vào thanh tiến trình:



ĐANG GỬI TIN: HOÀN TẤT 2%



- Nếu ông cho tôi biết điều tôi cần, tôi sẽ dừng thư điện tử, và không bao giờ còn ai trông thấy nó cả.
Ta sắp hoàn tất rồi.



Từ Còn Thiếu đã được tìm thấy.



° ° °



Tại Kalorama Heights, một đặc vụ CIA đứng giữa cả đống đồ thải bừa bộn mà anh vừa dốc ra khỏi những thùng rác trong nhà để xe.



- Cô Kaye? - anh điện thoại cho chuyên gia phân lịch của Sato - Lục lọi thùng rác của gã là ý tưởng rất hay. Tôi nghĩ tôi vừa tìm được gì đó.



° ° °



Trong nhà, mỗi thời khắc qua đi, Katherine Solomon lại cảm thấy khỏe hơn. Nhờ truyền dung dịch Ringer nên huyết áp của cô tăng lên và cơn đau đầu dịu hẳn. Giờ cô đang ngồi nghỉ ngơi trong phòng ăn theo lời chỉ dẫn phải bất động. Song thần kinh của cô rất căng thẳng, càng lúc cô càng nôn nóng muốn biết tin tức của anh trai mình.



Mọi người đâu cả rồi? Nhóm pháp y của CIA vẫn chưa đến, anh chàng đặc vụ ở lại đang bận tìm kiếm. Bellamy vốn ngồi cùng cô ở phòng ăn, quấn chặt mình trong chiếc chăn, nhưng giờ ông đã lang thang tìm thêm thông tin đặng giúp CIA cứu được Peter.



Không thể ngồi im được nữa, Katherine cố gắng đứng lên, lảo đảo, sau đó chậm rãi nhích dần về phía phòng khách. Cô thấy Bellamy bên phòng làm việc. Kiến trúc sư đang đứng trước một ngăn kéo mở toang, lưng quay về phía cô, rõ ràng đang rất tập trung vào những thứ bên trong nên không nghe thấy tiếng chân bước vào.



Katherine tiến lại gần ông.



- Warren?



Ông già loạng choạng quay lại, dùng hông đóng vội ngăn kéo, mặt còn bàng hoàng và đau đớn, hai má nguyên dấu lệ.



- Có chuyện gì vậy? - Katherine nhìn xuống ngăn kéo - Gì thế ạ?



Bellamy không sao nói nên lời. Trông như thể ông vừa nhìn thấy một thứ rất không mong muốn.



- Cái gì ở trong ngăn kéo thế? - Katherine gặng hỏi.



Đôi mắt đẫm lệ của Bellamy dán chặt lấy cô trong một lúc lâu sầu thảm, cuối cùng ông lên tiếng.



- Cô và tôi cứ băn khoăn tại sao, tại sao gã này tỏ ra căm ghét gia đình cô đến vậy.



Katherine nhíu mày.



- Ôi, - Bellamy nghẹn ngào - Tôi vừa tìm ra câu trả lời.