Blue - Neleta

Chương 481 :

Ngày đăng: 12:21 19/04/20


Ngày hôm sau, Khổng Thu vẫn chưa thoát ra khỏi tình trạng hoảng hốt, làm cho Dư Nhạc Dương và Đào Đào không thể nào không hoài nghi có phải mấy đêm nay cậu đều trộm ra ngoài ăn vụng không. Blue hãy còn mải trầm mình trong nước, tựa hồ như anh quyết tâm phải nhanh chóng đạt đến cấp bậc cao nhất, mà dường như anh cũng an tâm vì có Cam Y bên cạnh Khổng Thu, cho nên anh không cần lo lắng cho an nguy của cậu, cũng không cần ngày lo đêm sợ cậu đụng chạm tay chân với “nam nhân khác”. Làm anh trai, Cam Y có trách nhiệm phải chăm sóc, chiếu cố cho người hầu của em mình.



Blue không xuất hiện, Dư Nhạc Dương và Đào Đào tự nhiên sẽ thấy khả nghi, Khổng Thu cố dùng chút thanh tỉnh ít ỏi còn sót lại của mình để bịa ra một lý do nghe có vẻ hợp tình hợp lý, đó là Blue đang cáu kỉnh, không muốn ra ngoài, hai vợ chồng dường như cũng hiểu, chỉ gật gật đầu ra vẻ đồng ý, cũng không hỏi thêm về Blue nữa, vì toàn bộ lực chú ý hiện nay của họ đều dồn lên trên “con mèo” Cam Y, làm y khổ không nói nên lời, y chán ghét bị nam nhân “đùa bỡn”.



Liên tục mấy ngày sau, tinh thần của Khổng Thu vẫn còn trong trạng thái hoảng hốt, Dư Nhạc Dương và Đào Đào liền dẫn cậu ra ngoài đi dạo, rồi họp mặt ăn cơm cùng bạn bè cũ. Nhưng dù có làm gì, Khổng Thu vẫn trong trạng thái suy sụp, thất thần. Nếu không phải bồn tắm đã bị Blue giăng kết giới, cậu thật muốn lôi anh từ trong nước lên để thử hỏi anh xem có phải cậu có thể mang thai hay không. Cậu sinh con không phải là không được, có điều, không phải nên ở kiếp sau sao? Khổng Thu suy đi nghĩ lại vẫn thấy chuyện này cứ trái tự nhiên thế nào ấy.



Đêm nay, sau khi đi karaoke về, Dư Nhạc Dương lại dò hỏi cậu: “Trọng Ni, rốt cục cậu đang có tâm sự gì mà không thể nói cho tôi biết được vậy? Nhớ nhà sao?”



Khổng Thu ngây ngây ngẩn ngẩn lắc đầu, cậu đi đến bên ghế sofa rồi ngồi xuống, đá rơi đôi dép đang mang, cả người co cụm lại, trong đầu mải suy nghĩ về em bé mà mình sẽ mang trong bụng.



“Trọng Ni, đừng nói với tôi là cậu đang nhớ bạn trai đó nha.” Đào Đào ngồi xuống bên cạnh cậu, tựa như chị em tốt, khẽ nắm tay cậu rồi nói: “Nếu nhớ, sao không gọi điện cho anh ấy đi? Mà cậu đã về đây mấy hôm rồi, sao không thấy bạn trai gọi điện đến hỏi thăm vậy?”



Khổng Thu vẫn chỉ lắc đầu, rồi mới nhìn chằm chằm vào bụng của Đào Đào. Đào Đào khó hiểu mà sờ sờ lên bụng mình, vẻ mặt hiện lên nguyên một dấu chấm hỏi to tướng.



“Trọng Ni, xảy ra chuyện gì vậy? Bị luộc rồi hả?” Dùng mấy câu từ trong quảng cáo, Dư Nhạc Dương ngồi xuống tay vịn sofa bên cạnh Khổng Thu, Cam Y cảnh giác nhảy vào ngồi giữa hắn và cậu, đề phòng hắn dám “động tay động chân”. Thẳng tay hất con mèo chướng mắt xuống đất, Dư Nhạc Dương ôm lấy vai Khổng Thu, ra vẻ anh em tốt thăm hỏi: “Không phải cậu đang cãi nhau với bạn trai đó chứ? Người kia có biết không? Cậu đâu phải loại người thấy kẻ khác thân cận chồng mình thì đỏ mặt tía tai, chắc chắn là anh ta không đúng rồi. Đưa tôi số điện thoại của anh ta, để tôi nói chuyện cho.”



“Meo meo ngao!” Nhảy lên lưng ghế sofa, so với Blue mà nói thì Cam Y đã vô cùng dịu dàng khi không trực tiếp cào Dư Nhạc Dương vài phát, y chỉ ngao ngao hai tiếng cảnh cáo.



“Tôi nói Trọng Ni này, sao con mèo nào cậu mang về cũng có dục vọng độc chiếm cường đại hết vậy?” Xách Cam Y lên, ném thẳng y xuống đất, Dư Nhạc Dương nhe răng nhìn y, rồi mới khiêu khích, xích lại gần ôm lấy Khổng Thu, ôm thật chặt.




“Người đó đi một mình sao?” Cam Y từ trên sofa bật người dậy.



“Dạ.”



“Oa!” Đôi mắt xanh biếc của Cam Y trong đêm có chút đáng sợ, “Em thấy rõ là hôm ấy người đó chỉ đi có một mình sao?! Cha anh sao lại thả cho mẹ long nhong một mình như vậy được?” Nói xong, y lại nhíu nhíu mày trầm tư suy nghĩ.



Khổng Thu nuốt nuốt nước miếng: “Ách, hôm đó, người đó nói là phải vất vả lắm mới có thể được đi shopping một mình. À, bất quá người đó nói chỉ đươc có ba tiếng thôi.”



“Thì ra là vậy…”Camy nghe thế liền nằm trở lại, “Mẹ rất quan tâm đến mấy người bọn anh, nhưng cũng vì cha, nên sau khi bọn anh trưởng thành, mẹ không còn tiếp tục chiếu cố được nữa. Khi Đề Cổ xảy ra chuyện, mẹ không phải không biết, hơn nữa anh nghĩ, mẹ lúc nào cũng dõi theo Đề Cổ từng giây từng phút. Nhất định mẹ đã biết đến sự tồn tại của em. Lần này là mẹ đặc biệt đến tìm em đó, à đúng rồi, hôm đó em có cùng mẹ đi shopping không?”



“Có!” Khổng Thu gật đầu một cái thật mạnh, tuyệt đối là có! Trong lòng cậu lại không ngừng tuôn mồ hôi lạnh, thật may là hôm đó cậu không cự tuyệt.



“Vậy là tốt.” Cam Y nở nụ cười, “Mẹ là một người phụ nữ rất dễ thỏa mãn. Mẹ chịu để em cùng đi shopping, vậy chứng minh là mẹ thật sự thích em rồi đó. Khổng Thu, hoan nghênh em chính thức trở thành thành viên của gia tộc Tát La Cách.”



Mặt Khổng Thu chợt nóng bừng lên, gương mặt mà hôm nay thiếu vắng nụ cười giờ lại đang tươi cười hạnh phúc: “Cám ơn anh, Cam Y.”



“Ha ha. Vốn là nên như vậy mà.”