Bộ Bộ Sinh Liên

Chương 111 : Hậu đông phong

Ngày đăng: 20:54 19/04/20


Đinh Hạo mỗi ngày làm việc xong, liền cùng ba tiểu huynh đệ khoái hoạt, cũng không hề tịch mịch. Hắn sợ loan đao Tiểu Lục cho rằng hắn lôi kéo ba người làm bảo tiêu, mỗi lần hẹn bọn họ uống rượu, đều là nói rõ canh giờ, địa điểm, cùng ở nơi nào gặp nhau, cũng không đi cùng đường với bọn họ.



Bất quá Đinh Hạo cũng không dám sơ suất, nếu là Liễu Thập Nhất, vì tư oán cũng tốt mà tranh quyền cũng vậy, lợi hại nhất cũng là sử ra chút thủ đoạn huỷ hoại thanh danh, nhưng Từ Mục Trần lại bất đồng, sự tình liên quan đến tính mạng người thân hắn, chó cùng dứt giậu, thuê người hại mình cũng là có khả năng, bởi vậy hắn đem hai công sai phụ trách trông giữ chính mình làm bảo tiêu, mỗi ngày lôi kéo bọn họ cùng đi uống rượu. Một quản sự, hai công sai, ba lưu manh, cùng ngồi uống rượu, cầm tay nói chuyện, cũng coi như một quang cảnh ở Phách Châu này.



Đã nhiều ngày mấy người ở chung khoái hoạt, người trẻ tuổi dễ dàng cùng người khác hoà mình, loan đao Tiểu Lục ba người liền muốn cùng hắn kết bái huynh đệ. Đinh Hạo đối với sự tình kết bái giang hồ loại này có chút hồ đồ, nhưng là xem ba tiểu huynh đệ này thập phần thật lòng, liền cũng cười đáp ứng. Bốn người quỳ bái thiên địa, tự mình lớn tuổi nhất, Đinh Hạo tự nhiên là làm đại ca.



Hôm nay giữa trưa, mấy người uống rượu xong, Đinh Hạo nói: " Ba vị huynh đệ, ngày mai là lễ dục lan, nha môn châu phủ đóng cửa nghỉ lễ, đại ca ta cũng muốn trở về Đinh gia một chuyến. Huynh đệ chúng ta, hẹn ngày tái kiến."



Nghe nói hắn phải về quê, ba huynh đệ trong lòng có chút hơi không muốn. Huynh đệ bốn người hàn huyên hồi lâu, đến lúc hai sai nha không kiên nhẫn thúc giục, Đinh Hạo mới cùng bọn họ cáo biệt, trở về phủ nha.



Quan viên Tống triều, tiền lương so với các triều đại khác là cao nhất, thời gian nghỉ ngơi cũng dài nhất. Lễ lớn nghỉ bảy ngày, lễ vừa và nhỏ nghỉ ba ngày hoặc một ngày, hàng tháng được nghỉ ba ngày, hơn nữa các công sở hàng năm có hai mươi ngày nghỉ, quan viên về nhà đón lễ mừng năm mới tới ngày mùng năm tháng giêng mới phản hồi nha môn. Cứ như vậy, bọn họ cả năm ngày nghỉ thực tế gần một trăm ngày, đã muốn tiếp cận chế độ nghỉ ngơi của thời hiện đại, mà chế độ hiện nay mới thực hành bất quá hơn mười năm, thời đại này quan viên được đãi ngộ hoàn hảo so với hiện đại.



"Dục Lan Lễ Tiết" đến, cùng với ba ngày nghỉ lễ, có thể nghỉ cả bốn ngày, đến buổi chiều, toàn bộ nha môn liền vắng hẳn, rất nhiều quan lại, nha dịch đã về nghỉ trước. Bộ dáng kia tựa như tình cảnh nghỉ lễ tết ở các cơ quan đơn vị trong thời hiện đại, Đinh Hạo nhìn thấy, không khỏi có cảm giác thân thiết.



Hắn lúc này còn bận rộn ở trong phòng, hai sai nha trong giữ hắn còn có thể nào nghĩ đến trách nhiệm, mắt thấy trong nha môn vắng vẻ, hai nha sai trong lòng cũng nôn nóng, đã sớm không biết đi đâu mất rồi. Kì thật ba ngày trước Đinh Hạo đã làm xong sổ sách, ngày hôm trước Từ Mục Trần tới, đã kiểm tra xác nhận sổ sách, cũng ký tên đồng ý. Nhưng là Đinh Hạo đối với sổ sách của Triệu huyện uý còn chưa sửa sang xong, một mặt kéo dài.




Triệu huyện uý cười nói: " Có cái này, ta quay về làm sao được?"



Đinh Hạo mỉm cười nói: " Cái này làm gì gấp nhất thời, Triệu huyện uý nhanh chóng tìm người kết toán sổ sách cẩn thận lại một lần nữa xem sao, sau đó làm một mâm đi. Hôm nay là lễ dục lan, thủ hạ nghỉ hết, đại nhân như thế nào phá án? Không ngại đợi sau này, tinh thần no đủ, nói không chừng….sẽ có điều vui mừng lớn."



Đinh Hạo nói xong, nhẹ nhàng vỗ trên thư hạp, Triệu huyện uý hiểu ý, vỗ trán, giả ý giật mình nói: " Đúng vậy, bản quan vui mừng quá mức, nhưng quên mất phần lớn nhân thủ đã rời đi."



Hắn đang cầm cái thư hạp kia còn thật sự nhìn nhìn, cố nén ý niệm mở ra xem trong đầu, hướng hai người sai nha nói: " Đi, để nó vào khố phòng phủ nha, niêm phong mật tàng. Đợi lễ dục lan qua, bản quan sẽ đến lấy dùng. Việc này làm xong, các ngươi cũng có thể ly khai."



Hai sai nha vừa nghe, vội vàng tiếp nhận thư hạp, nhanh như chớp hướng phủ khố đi.



Đinh Hạo nhìn Triệu huyện uý mỉm cười, chắp tay nói: " Đinh Hạo chúc huyện uý đại nhân đường về bình an, thuận buồm xuôi gió, chúng ta…sau này tái kiến."



Triệu huyện uý khoé miệng hơi hơi nhếch lên, nhỏ giọng nói: " Bản quan…chờ ngươi đưa đến kinh hỉ."