Bộ Bộ Sinh Liên
Chương 113 : Yêu ước
Ngày đăng: 20:54 19/04/20
Đinh Hạo lòng đầy nghi hoặc trở lại chỗ ở của mình, trên cửa đã treo ngải thảo, tiến vào phòng, liền ngửi thấy mùi của cây xương bồ cùng ngải thảo, Dương thị thấy con trở về, vẻ mặt vui mừng, giúp hắn phủi tro bụi trên người, mừng rỡ nói: " Nương chờ ngươi đã lâu, vẫn không thấy bóng dáng ngươi, nay mới trở về."
Đinh Hạo tạm thời buông xuống tâm sự, cười nói: " Nương, những ngày qua thân thể thế nào, có hay không đúng giờ uống thuốc, Trư Nhi có thường đến thăm người không? Tiểu tử này nếu không thay ta hiếu thuận nương, ta không tha cho hắn."
Dương thị cười nói: " Đứa nhỏ kia mỗi ngày đều đến, còn hơn ngươi lúc nhỏ. Giúp ta quét nhà a, múc nước a, nấu thuốc a, việc nặng nhọc bẩn thỉu cũng tranh làm."
Nàng có tâm muốn đem việc lão gia cho bọn họ vào sống bên trong nói ra, nhưng là con mình một lòng một dạ nghĩ rời khỏi Đinh gia, hiện giờ cũng không biết có sửa lại chủ ý không, nếu nói ra hắn lại phải suy nghĩ, còn không chờ hắn xong xuôi mọi việc trở về, lập tức bàn qua, như vậy là lý tưởng nhất, Dương thị liền đem câu chuyện định nói nén lại trong lòng.
Hai người ngồi ở đầu giường gần lò sưởi trong chốc lát, Dương thị liền lấy trong người ra mấy sợi chỉ màu, cười nói: " Đến đây, hôm nay là lễ dục lan, nương buộc cho ngươi mấy sợi chỉ màu, phù hộ con ta bình an, an an lành lành."
Đinh Hạo dở khóc dở cười nói: " Nương, tiểu hài tử mới mang cái này, ta đã lớn rồi?"
Dương thị sẵng giọng: " Ngươi dù lớn thì sao? Đừng nhìn ngươi hiện tại là đại quản sự, ở trong lòng nương vẫn là một đứa nhỏ, ngươi nha, khi nào thành gia, về sẽ có vợ quản. Hiện tại nương quản ngươi, ngươi liền vẫn là đứa nhỏ, không tính là nam tử hán. Ha ha, đưa tay ra đây."
Đinh Hạo cười khổ vươn tay, Dương thị cẩn thận buộc chỉ vào cổ tay trái hắn, Đinh Hạo nhìn lão nương tóc hoa râm còn chính mình tự buộc chỉ, trong lòng ấm áp vui vẻ, hắn vẫn không nhúc nhích, tựa như một đứa nhỏ nhu thuận, tuỳ ý lão nương đem chỉ buộc xong, lại lấy kéo cắt đứt, phủi phủi cổ tay, liền đem lão nương dừng lại, thuận tay lấy sợi chỉ màu đặt ở đầu giường gần lò sưởi vào trong lòng.
Dương thị ngạc nhiên nói: " Ngươi lấy cái đó làm gì?"
Đinh Hạo hướng nàng làm mặt quỷ, cười nói: " Nương không cần hỏi, sẽ có việc cần."
Đinh Hạo còn chưa nói chuyện, Dương thị đã đứng lên, vui mừng nói: " Lan Nhi cô nương, ngươi nói đại thiếu gia mời Hạo nhi nhà ta uống rượu?"
Lan Nhi hướng Dương thị cười càng ngọt: " Đúng vậy, Dương đại nương, đại thiếu gia coi Đinh quản sự như tri kỷ, Đinh quản sự vào thành từng đó ngày, đại thiếu gia tự nhiên không vui, luôn có lòng nhớ đến. Hôm nay nghe nói Đinh quản sự đã trở về, đại thiếu gia cố ý ở đình viện chuẩn bị tiệc rượu, mời Đinh quản sự qua uống."
Dương thị vừa nghe, mừng đến đầy mặt hồng quang, vội vàng thúc giục nói: " Ngươi đứa nhỏ này, còn ngốc ra đấy làm gì, đại thiếu gia gọi ngươi còn không mau đi."
Đinh Hạo vốn định cùng người nhà nói chuyện nhiều hơn, bất đắc dĩ phải đáp ứng. Đinh Hạo vừa đi, Lan Nhi quay người theo sau, Tao Trư Nhi nghiêm mặt đi theo Lan Nhi, ngửi trên người nàng mùi hương nhẹ nhàng, muốn cùng cô nương mình yêu thích nói vài câu, lại ngập ngừng không dám mở miệng.
Lan Nhi phát hiện phía sau có người, quay đầu thấy hắn đi theo, không khỏi trừng mắt liếc hắn một cái, Tao Trư Nhi bị Lan Nhi trừng mắt, nhất thời bị doạ không dám nhìn, Lan Nhi tức giận nói: " Ngươi đi theo ta làm gì?"
" Ta….Ta…" Tao Trư Nhi gấp gáp lấy trong lòng ra một túi hương, tiến lên nói:" Hôm nay vào thành, mua cho nàng cái túi hương."
Lan Nhi chuyển sang mừng rỡ, tiếp vào trong tay, hơi cười liếc hắn nói: " Hừ, tính ngươi có tâm, còn nhớ đến ta."
Tao Trư Nhi bồi cười nói: " Trong lòng của ta, đương nhiên là nhớ đến nàng. Túi hương này mặc dù không đáng giá nhiều tiền, nhưng là một phen tâm ý của ta."
" Biết rồi, ta đi đây." Lan Nhi nhẹ nhàng xoay người, hướng hắn giơ tay, cũng không quay đầu lại bỏ đi. Tao Trư Nhi lại đi cùng hai bước, than thở nói: " Đại thiếu gia cũng keo kiệt, ta mỗi ngày vì hắn lấy thuốc, không có công lao cũng có khổ lao, giờ mời a ngốc, sao không mời ta?"