Bộ Bộ Sinh Liên
Chương 295 : Các lộ
Ngày đăng: 20:57 19/04/20
Ngô Oa Nhi vừa thấy Đường Diễm Diễm trầm mặt xuống vội nói với Lão Hắc: "Không phải vội, ngươi ngồi xuống đã rồi kể hết đầu đuôi câu truyện cho chúng ta nghe."
Lão Hắc không dám ngồi trước mặt bọn họ, chỉ bỏ chiếc mũ sai dịch giả mạo xuống, rồi đem tất cả mọi chuyện đã ép hỏi được Thạch Lăng Tử kể một lượt.
Hôm đó ở trên thuyền, Ngô Oa Nhi buồn rầu ảm đạm, tự thương cho cảnh đời mình, lại tỏ ra vô cùng sợ hãi với đại phụ dũng mãnh vô đức nhưng vẫn chưa qua cửa. Đường Diễm Diễm cảm động với những gì nàng ta đã trải qua, cảm thấy giống với cảnh ngộ của mình, cho nên rất đồng tình với nàng ta, rồi bỗng nhiên sinh ra trái tim cùng chung mối thù.
Thật không ngờ nói đến cuối cùng chân tướng mới được vạch trần, thiếu nữ mới tuổi dậy thì đó lại chính là thiếp mới nạp của Dương Hạo, còn Chiết Tử Du cũng không biết tại sao lại đến kinh, còn sắp xếp cho mình chỗ ở chẳng đúng tí nào, thù mới hận cũ trào dâng lên, sự ghen tuông với Ngô Oa Nhi giảm đi nhiều, trong lòng nàng điều lo lắng hơn cả là sự trùng phùng của Dương Hạo và Chiết Tử Du, vì nàng biết Dương Hạo vẫn chưa quên tình cũ với Chiết Tử Du.
Ngô Oa Nhi giờ mới bắt đầu kể chuyện của mình, nói đến những chuyện từ khi gặp gỡ tranh chấp với Dương Hạo, từ thù gia thành tình gia, nàng kể Dương Hạo đã nhớ nhung Đường Diễm Diễm như thế nào, đã giữ mình trong sạch như thế nào, kể một cách vô cùng cảm động. Trước đây Đường Diễm Diễm cũng đã từng nghe nha hoàn nói, vào trước là chủ, sao có thể không tin.
Tiếp theo đó Ngô Oa Nhi lại nói đến việc Dương Hạo nhận được thư tuyệt giao của nàng, thấy bi thương và đau khổ như thế nào, say rượu như thế nào, câu chuyện từ đầu đến cuối rồi thành nhân duyên đều là Đường Diễm Diễm theo đuổi Dương Hạo, đây là lần đầu tiên nghe thấy Dương Hạo nhớ nhung, mong ngóng mình như vậy. Nàng cảm động đến mức nước mắt tuôn tròng, lại hận người huynh trưởng vô sỉ, giả tạo bức thư để cản trở. Ngô Oa Nhi tránh nói vào vấn đề chính, lại đem chuyện tốt mình và Dương Hạo khi say làm nên kể vòng quanh.
Cuối cùng Ngô Oa Nhi mới nói đến quá trình trùng phùng giữa Chiết Tử Du và Dương Hạo, nàng kể rõ nguyên nhân tại sao Chiết Tử Du ẩn nấp trong hang hồ li, lại nói rõ tâm lý người bất nhân ta bất nghĩa, nếu người không làm khó quan nhân nhà ta thì ta cũng không đi phá hỏng việc tốt của người. Không có cách nào có thể lập tức nói ta kế sách của Chiết Tử Du, kế mượn sức người khác, thủ đoạn càn khôn để làm cho Đại Tống xuất hiện nguy cơ thiếu lương thực, nên đành phải nói rằng khi còn nhỏ mình đã nhận ân huệ của Chiết Tử Du, mà Chiết Tử Du kết giao quyền quý cho nên không tiện lộ diện, vì vậy mới vào hang hồ ly của mình.
Các nơi phiên trấn rồi đến hai nước Nam Đường, Ngô Việt, các đại thần thường lén kết giao với nhau vốn là một bí mật công khai, Đường Diễm Diễm đương nhiên là cũng đã từng nghe thấy, cho nên không lấy gì làm lạ.
Ngô Oa Nhi rất cẩn thận, làm cho Đường đại cô nương, một người yêu ghét rõ ràng, lanh lợi sắc sảo cũng phải yên lòng rồi thừa nhận thân phận của mình. T
Thấy dáng người của Ngô Oa Nhi nhỏ nhắn, Đường Diễm Diễm không biết được tuổi thật của nàng, cũng chưa từng nghĩ rằng nàng còn lớn hơn mình hai tuổi, chỉ nghe thấy nàng luôn mồm gọi tỷ tỷ, tính ngoan ngoãn dễ thương nên đã có chút thương mến nàng ta. Đường Diễm Diễm biết mọi chuyện qua những gì đã gặp phải và qua lời kể của Ngô Oa Nhi, biết được sự say mê đến chết của Dương Hạo đối với mình, cũng chính vì mình mà mới nhận trọng trách nặng nề, mong có thể lập được công lớn, dựa dẫm vào Ngụy vương để cưới mình qua cửa, trong lòng nàng vô cùng vui sướng, chỉ muốn lập tức chạy đi tìm Dương Hạo, nhưng lại bị Ngô Oa Nhi ngăn lại.
Lý do của Ngô Oa Nhi là: bên cạnh Dương Hạo bây giờ đang có người của Tấn vương Triệu Quang Nghĩa, một khi bị họ phát hiện ra thân phận của nàng thì sẽ rất bất lợi cho những dự định kế hoạch của Dương Hạo, chi bằng đợi thời cơ chín muồi thì sẽ lại gặp mặt.
"Cứ như vậy thì e rằng …… chúng ta đã bị tên Thạch Lăng Tử đó tra ra thân phận rồi, hắn đã đưa chúng ta đi vòng quanh, chúng ta không thể ở Tứ Châu thêm được mấy ngày nữa, nếu như còn không tra ra manh mối gì thì đành phải tiếp tục nam hạ thôi." Dương Hạo trong lòng lo lắng nói: "Quan phủ các nơi có lòng riêng e rằng đều đã phái người đi quan sát tình hình rồi, nếu như chúng ta ở Tứ Châu không có tiến triển gì, dũng khí của chúng đã đủ tất sẽ dồn dập mà làm theo, đến lúc đó, kẻ được lợi béo bở sẽ là những con chuột sâu ở địa phương, triều đình cho dù có thu mua lương thực đầy đủ cũng sẽ bị tiêu hao hết quốc khố, nguyên khí đại thương.
Bích Túc bất đắc dĩ nói: "Thế phải làm sao? Mấy hôm nay đi cùng mấy tên lương thân đầy mùi tiền, ta phải cố gắng nhẫn nhịn không động tay vào túi tiền của chúng, nếu như không có chút thu hoạch nào chẳng phải ta đã lỗ lớn hay sao?"
Dương Hạo cắn răng cười khẩy: "Chúng có kế leo tường của chúng, ta có kế qua tường bằng thang của ta. Kế này không được thì ta còn kế khác, xem xem ai sẽ là người cười cuối cùng."
…… …… ……
Thành Tứ Châu có một vị đại hào thương Lại Phú Quý mới đến, là người Nam Kinh Ứng Thiên Phủ. Nói hắn là hào thương không phải vì hắn đưa bao nhiêu người đến, mang bao nhiêu xe ngựa nô bộc đến mà là phong thái của người ta, cả người đều toát ra vẻ phú quý. Xe chỉ có ba chiếc, nhưng đều là những chiếc xe đẹp đẽ có tiếng làm bằng kim tơ Nam Hải và gỗ lim, mỗi chiếc đáng giá vạn kim, nghe nói ở phía nam những chiếc xe như thế này chỉ có bốn chiếc, trong đó đã có ba chiếc được tể tướng triều trước Ngụy Nhân Phổ sưu tập, được hắn yêu quý coi như là bảo vật.
Còn có hai vị mĩ thiếp của thương nhân đó, nghe nói những người nhìn thấy hai mĩ nữ này đều đuổi chạy theo xe của họ làm chật cả đường, chen nhau chỉ để nhìn thấy mĩ nhân trong xe, người không cẩn thận mà rơi xuống sông cũng có. Đa phần không nhìn thấy được hai mĩ thiếp đó, nhưng rất nhiều người đã nhìn thấy nha hoàn Thái Nhi bên cạnh hai mĩ thiếp đó.
Nàng nha hoàn mặc thanh y, không son phấn ngọc ngà nhưng khuôn mặt như tranh vẽ, nụ cười yêu kiều xinh đẹp, thật là vừa đẹp vừa thanh tú, nhan sắc này không hề kém cô nương đứng đầu bảng của Hoàng Thái Các, đệ nhất mĩ nhân Tứ Châu – Trúc Ngọc Nhi. Từ cử chỉ đến lời nói đều rất ưu nhã, cũng không hề kém thiên kim tiểu thư của các hộ giàu có. Không có một nữ tử bình thường nào lại có một sức sát thương lớn như vậy, nhìn nha hoàn mà có thể biết được chủ nhân, hai mĩ thiếp đó đẹp đến mức độ nào chỉ cần nghĩ cũng biết.
Lần này họ đến đã gây được sự chú ý của rất nhiều người, nhưng khi họ vào thành lại bao nguyên một khách điếm như một biệt thự gia đình, làm cho rất nhiều người ngưỡng mộ tới mà không có duyên được gặp mĩ nhân.
Ngày thứ hai, vị đại hào thương Ứng Thiên Phủ này bắt đầu đi đến chỗ các đại lương thân, khi gặp vị đại hào thương này, những nam nhân ngưỡng mộ nhan sắc của hai mĩ thiếp thiêu kiều, quốc sắc thiên hương không khỏi tiếc thay khó chịu thay cho hai mĩ nhân này. Vị Ứng Thiên Phủ hào thương đó thấp bé, tướng mạo xấu xí, cả khuôn mặt thể hiện sự gian trá, trên cái vai là cái đầu mà không nhìn rõ cái cổ, bụng vểnh lên cao.
Nhưng người ta có tiền, thiếp mời của nhà phú hộ khác đều là dùng thếp vàng, nhũ kim loại, còn thiếp mời của vị thương nhân này đều được làm bằng lá vàng, ra tay vô cùng rộng rãi đương nhiên làm cho người khác phải kinh ngạc. Ngày đầu tiên vị Lại đại lão gia này đã mời cậu em vợ của tri phủ đại nhân Tứ Châu Đặng Tổ Dương – Lưu Hướng Chi. Hôm nay lại mời một vị đại lương thân Tứ Châu khác – Chu Vọng Thúc.