Bộ Bộ Sinh Liên

Chương 414 : Thác Bát Hào Phong

Ngày đăng: 20:58 19/04/20


Dương Hạo thấy người đó thu đao bèn tra kiếm vào vỏ, khi đó Thác Bát Hào Phong đột nhiên xông đến trước một bước, Dương Hạo chỉ nghĩ người này gian trá, miệng nói nhận thua lại vẫn muốn đánh lén mình. Nhưng nếu luận đến công phu đánh quyền cước thì Dương Hạo không bằng một đứa trẻ lăn lộn chịu trận, Thác Bát Hào Phong tinh thông công phu đấu vật, huống hồ đánh mất thời cơ rồi, rốt cuộc bị hắn dùng đôi tay to lớn giữ chặt lấy hai vai.



Dương Hạo thầm nghĩ trong đầu, đang định dùng chiêu "cua lột xác" để thoát khỏi sự khống chế thì Thác Bát Hào Phong đã vô cùng xúc động nói:"Thái úy đại nhân, ngài là nghĩa tử của Lý Quang Mục đại nhân, tính ra thì ta và ngài có thể coi là huynh đệ một nhà, huống hồ còn có quan hệ với Nạp Bố Y Nhĩ, hai ta càng thân thiết hơn, hôm nay Thác Bát Hào Phong nguyện quy thuận theo đại nhân, tùy đại nhân định đoạt, dốc sức vì đại nhân, mối thù lớn của tại hạ đại nhân nhất định phải giúp đỡ mới thành."



Dương Hạo nghe xong mới buông lỏng hai vai, nhìn hắn mà hỏi:"Cái gì mà Nạp Bố Y Nhĩ, thân càng thêm thân, ồ..., đó là người con gái của ngươi? Cô nương ấy làm sao?"



Thác Bát Hào Phong cắn chặt răng, căm hận mà nói:"Nạp Bố Y Nhĩ vốn là người con gái của tại hạ, lại bị lão già khốn khiếp Lý Quang Duệ đó cướp mất, người Đảng Hạng tại hạ có ân tất trả, có thù phải báo, thù giết phụ thân, hận cướp thê tử, phàm là nam nhân đại trượng phu đều không thể nhẫn nhục mà bỏ qua, để rửa sạch mối hận này, tại hạ mới nghe theo lời khuyên của Đinh tiên sinh, bí mật đến đây bái kiến đại nhân, xin được theo đại nhân."



Dương Hạo vô thức nghe mối thù không đội trời chung của hắn bèn truy hỏi:"Nhưng Nạp Bố Y Nhĩ đó có quan hệ gì với ta? Sao lại nói thân càng thêm thân?"



Thác Bát Hào Phong vẫn căn chặt răng, nghe đến câu này bèn lớn tiếng cười ha ha, đấm vào vai Dương Hạo một quyền khá mạnh cười mà nói:"Thác Bát Hào Phong hôm nay xuất hiện ở đây chính là thành tâm quy thuận đại nhân, đại nhân cần gì phải giấu diếm? Nạp Bố Y Nhĩ là chị của Nhĩ Mã Y Nạp, Nhĩ Mã Y Nạp là nguời phải được gả cho thái úy đại nhân, theo bên Lý Quang đại nhân mà nói, ta phải gọi ngài một tiếng em rể, ha ha ha, đây không phải là thân càng thêm thân sao?" Text được lấy tại TruyệnFULL.vn



Thác Bát Hào Phong cười lớn một cách sảng khoái, Dương Hạo cũng cười theo vài tiếng, quay lại phía Đinh Thành Tông hỏi:"Thác Bát Hào Phong đang nói gì vậy?"
Thác Bát Hào Phong lớn tiếng nói:"Thực lực Lý Quang Duệ lớn mạnh nhất trong vùng Tây Bắc trù phú, đừng nói Thác Bát Hào Phong ta, nhìn về Tây Bắc ai có thể thắng được hắn? Nhưng hắn lại tự mình tạo dựng nghiệp chướng, gây thù chuốc họa với vô số người, trong tình cảnh như vậy, dân tộc ta Thổ Phiên còn giữ được gì như thuở ban đầu đây? Nhớ lại lúc đầu, dân tộc Thổ Phiên đánh bại hàng trăm ngàn quân Đường, chiếm được bốn trấn Quy Từ, Du Khuất, Yên Giả, Sơ Lặc, hưng thịnh một thời, hùng bá Tây Bắc, kết quả chúng lại đi gây thù chuốc oán khắp nơi, phía Tây giao tranh với đế quốc Đại Thực, phía Bắc thù địch với nước Hồi Nhiễm, phía Nam khiêu chiến với nước Nam Thiệu, còn phía Đông bế quan tỏa cảng với Đại Đường, không giao lưu với bên ngoài, trong ngoài Thổ Phiên khó khăn liên tiếp, chuyển sang suy tàn, cuối cùng trở nên thê thảm như ngày hôm nay."



Cha con Lý Quang Duệ cướp đoạt ngôi vị, ngông cuồng ngang ngược, phía Đông gây hiềm khích với Phủ châu, Lân châu, phía Nam đối địch với Thổ Phiên, Hồi Hất, phía Tây cự tuyệt buôn bán với Ba Tư, Thiên Ta và Đại Thực, gây thù oán khắp nơi, hoàn toàn bị cô lập. cứ nhìn những gì người Thổ Phiên đã phải chịu thì sớm muộn gì tộc Thác Bát ta cũng bị chúng dồn đến bước đường cùng, những người đứng đầu các bộ lạc cũng vì thế mà lo lắng bất an, tiếc là không có ai có đủ tư cách để lên thay thế, vừa đúng lúc đó thì nghe tin nói về tin tức của Lý Quang Bổn đại nhân"



Thác Bát Hào Phong nhìn Dương Hạo,nói một cách thân thiết:"nếu biết người thảo phạt được Lý Quang Duệ là Lý Quang Giới đại nhân, tại hạ đã kêu gọi thủ lĩnh các bộ lạc bất mãn ở Hạ châu không xuất binh, khiến họ đứng một bên, chờ sự việc qua rồi thì cũng không bị làm khó dễ, thuyết khách thích hợp nhất để liên hệ với các bộ lạc về chuyện này không ai khác ngoài Thác Bát Hào Phong ta đây, chỉ có điều...thái úy đại nhân phải làm cho họ phải tâm phục khẩu phục tại hạ, còn phải thể hiện được vũ lực của Lô châu, ngài ở đây càng uy phong, tại hạ càng dễ nói những lời hoa mĩ".



Dương Hạo nghe xong chợt cười lớn:"Diễu võ dương oai sao? Ha ha, cái này thì chẳng có gì khó, trong vòng nửa tháng, ta sẽ cho các người thấy uy lực của Lô châu mạnh đến mức nào, nào đến đây, đến đây, ngồi xuống rồi chúng ta tiếp tục bàn bạc cẩn thận".



Dương Hạo thân mật cầm tay Thác Bát Hào Phong đưa đến chỗ ngồi, có ý lãnh đạm với Đinh Thành Tổ, coi như đó là một sự dạy dỗ nho nhỏ cho hắn. Đinh Thành Tổ cũng không cho đó là hiềm khích vẫn khẽ mỉm cười, tự mình đẩy chiếc xe lăn đi về phía sau Dương Hạo, đứng vào vị trí quân sư phò tá chính là vào lúc này. Bên ngoài hoa viên hình như có động tĩnh, Đinh Ngọc Lạc vội chạy ra xem, trong tích tắc đã quay trở lại, vội vã báo:"Nhị ca, Lân phủ lưỡng châu Dương đô đốc tướng quân đã đến bên ngoài thành rồi, các quan lại đang cho người đi tìm đại nhân để ra nghênh đón".



Dương Hạo nghe xong bèn quay sang nói với Thác Bát Hào Phong:"Không đón tiếp chu đáo Thác Bát huynh, thật là quả thất lễ, chỉ có điều với thân phận của huynh không tiện xuất đầu lộ diện trong ngày hôm nay. Ngọc Lạc, mau đưa Thác Bát đại nhân vào nội viện nghỉ ngơi, cử người tâm phúc nhất đến hầu hạ, bổn quan ra trước để nghênh đón hai vị khách quý".