Bộ Bộ Sinh Liên

Chương 45 : Đại tiểu thư dũng mãnh

Ngày đăng: 20:53 19/04/20


Thì ra cô gái đứng đối diện với Tần Dật Vân đúng là Đường Diễm Diễm, chỉ nghe Đường Diễm Diễm ác thanh ác khí nói: "Đúng vậy, sẽ chết, ta sẽ chán ghét ngươi tới chết mất!". Nói xong lắc mình bước đi, Tần Dật Vân vội vàng chặn ngang kéo lại.



Đường Diễm Diễm giận dữ, phất tay hắn ra giống như phủi ruồi bọ, nhỏ giọng nói: " Xem ra ta đối với ngươi dễ dàng tha thứ, ngươi lại trở thành người không biết xấu hổ, ngươi còn dây dưa không ngớt như vậy ta liền đem ngươi ra Trình phủ. "



Tần Dật Vân vẻ mặt đau khổ nói: " Diễm Diễm, kỳ thật…ta chỉ đi như vậy một lần, thực sự chỉ một lần, nàng tha thứ cho ta đi." Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



"Tha thứ? Tha thứ cái gì? Ngươi đi vài lần thì liên quan gì đến ta, đừng dính như thuốc cao bôi trên da chó, ngươi không hiểu tâm tính con gái nhà người ta sao, người ta cười tổ tông ngươi, ngươi càng muốn đến trước mặt cho ta khinh bỉ, có phải ngươi không có lòng tự trọng hay không?"



"Nàng có thể đừng giận như vậy nữa không à, nàng cũng nghe ta giải thích một chút được không? Lúc ấy ta cùng với tam ca nàng uống một chút rượu, nghe một khúc đàn, cái gì cũng chưa làm, không tin nàng có thể hỏi tam ca của nàng."



"Tam ca ta với ngươi có cùng ý đồ đen tối, cấu kết với nhau làm việc xấu, cá mè một lứa, ta hỏi hắn làm gì?Nghe hắn giúp ngươi nói dối sao?Ngươi là không làm gì, cũng chính là thời điểm nghe hát được người ta ngồi lên đùi, uống rượu được người ta đem miệng làm chén rượu nhỉ, ta đây là thấy được, có phải ta muốn thấy đâu? Kế tiếp các ngươi sẽ cởi áo giắt tay cùng ngủ, sáng mai ngủ dậy mặc vào xiêm y cẩu nhân dạng ngươi còn mạnh miệng nói là cái gì cũng chưa làm…"



Tần Dật Vân bị nàng quở mắng liên tiếp đã có điểm nổi giận, thấp giọng ngập ngừng nói: " Nàng nghĩ như vậy ta còn biết nói thế nào, dù sao ngày đó chính là thật sự đi uống rượu…"



"Ngươi nói to một chút, đem đầu lưỡi thẳng ra cùng ta nói chuyện, nãi nãi ta nghễnh ngãng, nghe không rõ!"



Tần Dật Vân tức giận, lớn tiếng nói: " Ta hỏi nàng, rốt cuộc nàng muốn ta như thế nào?"



Đường Diễm Diễm nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi hãy nghe cho kĩ, ta đã nghĩ nói với ngươi hai từ: chết đi!"



Nàng nói xong quay mạnh người lại, nhìn thấy Đinh Hạo đang đứng ở đàng kia, không khỏi ngẩn ra.



Sau lưng Tần Dật Vân lại nhận thua, ai thanh nói: " Diễm Diễm, nàng không thể cho ta một cơ hội sao?"
Niên kỷ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, đúng là cô nương ngây thơ, nàng lại mặc bộ xiêm y màu đen, trên đầu quấn tóc theo kiểu chưa gả chồng, ngoài bao một chiếc khăn bạch quyên, đen nhánh buông xuống trước ngực, trước ngực huyền y, hơi hiện lên một đường cong duyên dáng, tràn đầy sạch sẽ linh hoạt, cho người ta cảm giác tuổi trẻ đẹp đẽ.



"Không biết cô nương gọi tại hạ có chuyện gì sao?" Đinh Hạo mỉm cười thi lễ, theo cách ăn mặc trên người nàng, nhìn không ra thân phận của nàng, hôm nay nhân vật lui tới Trình phủ rất hỗn tạp, tam giáo cửu lưu, người nào cũng có, xem quần áo nàng vừa không giống tiểu thư nhà giàu, cũng không giống thị tỳ của quý phủ, làm người ta có chút đoán không ra.



Cô gái kia khanh khách cười nói: " Đường đại tiểu thư rất được đó, ngươi sao lại không chịu anh hùng cứu mĩ nhân a?"



Khuôn mặt nàng phi thường xinh xắn, mặt trái xoan tinh xảo, đôi mắt thật to, mũi cao, cằm đầy, ngũ quan đẹp đẽ như nhụy hoa màu vàng nhạt, lộ ra vẻ tươi đẹp thơm tho. Nàng cười có cảm giác châm biếm.



Đinh Hạo cười nói: " Người quý tự mình hiểu, trước tiên cũng phải tính xem mình có bao nhiêu phân lượng? Ta không phải anh hùng, lấy cái gì đi cứu mỹ nhân?"



"Ha ha, ngươi thật là thú vị, ngươi cũng là thân sĩ bản địa đến mừng thọ Trình lão quân sao?"



Nàng ha ha cười, Đinh Hạo mới phát hiện, tiểu cô nương này miệng hơi lớn một chút, so sánh với mặt mày kiều diễm như nhuỵ hoa, thiếu vài phần tinh xảo cổ điển, hiện giờ đáng chú ý nhất là miệng như anh đào. Chẳng qua môi nàng như cánh hoa, mang theo độ cong mê người, mặc dù không phải hơi thở anh đào mùi đàn hương từ miệng, cũng rất là gợi cảm, nếu ở thời hiện đại, với đôi môi đỏ mọng như vậy có thể làm son môi nổi danh quốc tế, lúc đó cũng không phù hợp lớn với quan điểm thẩm mỹ của mọi người.



Đinh Hạo cười nói: " Ta là tới mừng thọ Trình lão quân, chẳng qua ta cũng không phải thân sĩ bản địa gì, ta họ Đinh, đến từ Phách Châu. "



Cô gái kia ánh mắt chợt lóe, nói: " Ác? Có thể đến Trình phủ mừng thọ, hẳn là nhà giàu ở Phách Châu, ngươi là Đinh gia thiếu gia sao?"



Đinh Hạo nghiêm nghị nói: " Ta thật là người Đinh gia, cũng không phải là Đinh gia thiếu gia, Đinh gia gia nghiệp to lớn, họ Đinh không biết có bao nhiêu, ta, chính là một hạ nhân quản sự của Đinh gia, cô nương là ngươi đây?"



Tiểu cô nương mắt to miệng cười, nói: " Ách, ta họ Chiết, đến từ phủ châu."