Bộ Bộ Sinh Liên

Chương 515 : Bửa cơm Khó Làm

Ngày đăng: 21:00 19/04/20


Bởi vì một lời của Dương Hạo, tác động tới Trúc Vận tâm sự, tự thuật thân thế, ngoài tự hối tiếc tự thương ra, nàng bỗng nhiên tâm cơ vừa động, nói ra nguyện vọng muốn hầu hạ Dương Hạo cả đời, phải biết rằng thời đại này nha hoàn thị tỳ dành riêng cho nam nhân, đây chính là thân phận nửa thiếp nửa tỳ, cũng không giống với thị tỳ bình thường, lời này của Trúc Vận đã hướng về phía hắn uyển chuyển biểu đạt tâm nguyện của mình.



Nói xong những lời này, Trúc Vận vừa sợ hãi vừa ngượng ngùng, bỗng nhiên có chút hối hận vê sự đường đột của mình, vạn nhất Dương Hạo không đáp ứng thì sao đây? Vậy sau này làm sao còn có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt hắn, bất quá... Bất quá... Vạn nhất Thái Úy đáp ứng... Trái tim nhỏ bé của Trúc Vận giống như một con nai con bị hù dọa thình thịch nhảy lên.



Không nghĩ tới Dương Hạo nghe xong những lời này của nàng thì hai mắt sáng lên, vội vã đứng lên, nói một câu mà cùng lời nàng muốn nghe không có chút liên hệ nhau nào, đã cất bước chạy đi.



"Thái... Thái Úy... Thái Úy... Ngươi..."



Trúc Vận trợn tròn mắt, mình chẳng qua là hơi tỏ ý, lại đem Dương Thái Úy hù dọa chạy sao? Chẳng lẽ mình thật sự không thể chịu được như thế sao? xem tại TruyenFull.vn



Dương Hạo chạy đi ra ngoài trướng, bỗng nhiên lại vòng trở lại, thò đầu hướng vào trong trướng, cười nói: "Trúc Vận, ngươi sớm đi nghỉ ngơi đi, bản quan chợt nhớ tới một cái đại sự, phải lập tức đi làm. Thịt bò kia ngửi rất thơm, cứ hầm tiếp đi, chờ ta trở lại thưởng thức tiếp."



"A, được.." Trúc Vận lập tức lộ ra nụ cười vui mừng.



Nhìn Dương Hạo như có lửa đốt ở mông chạy ra ngoài đại trướng, Trúc Vận nhặt thìa lên, nhẹ nhàng quấy đều mấy thìa ở trong bát, múc một muỗng canh tới miệng, nước canh trong veo, thịt bò đỏ lòm, trong nước canh còn phiêu đãng một mảnh hành màu trắng ngà, nhẹ nhàng đem canh thịt đưa vào trong miệng, nhất thời hương đặc đầy miệng, đôi mắt của Trúc Vận liền cong thành một đôi trăng lưỡi liềm: "Thật ra thì... Người ta không chỉ biết giết người, nấu canh làm cơm cũng rất có thiên phú đó, chỉ cần cho ta cơ hội, ta nhất định có thể làm được tốt hơn..."



Nàng nho nhã quyến rũ lại múc thìa canh thịt bò đặc hương xông vào mũi đưa vào trong miệng, sau đó chống cằm, si ngốc mà nghĩ: "Nhưng là... Hắn rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng đây? Hay hoặc là... Mới vừa rồi căn bản chưa có nghe vào trong lòng đi?"



Dương Hạo rời khỏi tẩm trướng, bước nhanh đi tới đại trướng Trung Quân phía trước, đột nhiên bước chân dừng lại, giương mắt nhìn một cái quả cầu đỏ treo thấp trên trời cao kia, đã là sáng sớm, hít vào một hơi thật dài, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, trong lòng cực kỳ sảng khoái.


"Ôi, thế này không tốt. " Tạp Ba Tạp còn đang giả vờ từ chối, Chi Phú Bảo đã một phen nhận lấy cái nồi ôm ở trước ngực.



"Ô... Ô ô..."Tiếng kèn thê lương vang lên, Trúc Vận nghiêng tai vừa nghe, nói: "Nghe tiếng kèn này, chẳng lẽ là có chuyện quân sự gì quan trọng sao?"



Tạp Ba Tạp cười nói: "Không có gì, không có gì, đây là tiếng kèn gọi dậy, còn chưa có ăn điểm tâm, sẽ không công thành sớm như vậy."



Trúc Vận thản nhiên cười: "Cũng không thể nói như vậy, nước không thể một ngày không có vua, quân không thể một ngày không có tướng, hai vị tướng quân chính là Đại tướng quân thống lĩnh nhất phương rồi, vạn nhất có cái chuyện gì gấp gáp, binh sĩ tới cửa lại không thấy hai vị đại nhân thì làm sao bây giờ? Trúc Vận cũng không dám trì hoãn việc công của hai vị tướng quân đại nhân, xin mời trở về đi.



"Ách... Được được, ta trở về." Tạp Ba Tạp lưu luyến không rời, rồi lại không muốn bị Trúc Vận xem nhẹ, hắn liền cẩn thận mỗi bước đi đi.



Hai người đi thật xa, tai Trúc Vận giật giật, đã nghe được Tạp Ba Tạp vô cùng vui vẻ nói: "Hắc! Ngươi nói Trúc Vận cô nương đưa ta canh thịt, không phải là cũng có chút ý tứ đối với ta sao... Này! Làm sao ngươi uống rồi?"



"Sách sách sách, lửa đã quá rồi, canh không ngon rồi, thịt cũng xơ rồi, thế này làm sao ăn a..."



"Nói nhảm! Ngươi còn nói sao? Ai cho ngươi ăn chứ, đây là canh thịt Trúc Vận cô nương tặng cho ta thịt canh, đưa đây..., "



Hai người tranh nhau cướp đoạt, Trúc Vận từ xa xa nhìn thấy, không nhịn được "Phốc xuy" cười một tiếng, nhưng ngay sau đó lại hiện lên vẻ mặt u oán: "Ai, làm sao thức ăn cũng là kém như vậy chứ? Chẳng lẽ ở trong mắt Thái Úy đại nhân, bổn cô nương không tính là nữ nhân sao?"



Ấm ức trở lại trong trướng, nhớ tới xiên mấy con cá kia, Trúc Vận nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên nổi lên nỗi buồn tới: "Con cá này, là hầm cho hắn ăn, hay là nướng cho hắn đây?