Bộ Bộ Sinh Liên
Chương 72 : Dữ khanh đồng hành
Ngày đăng: 20:53 19/04/20
"Ồ?" Đinh Hạo quay người lại hỏi: "Ngươi cũng có người làm chứng? Là người nào?"
"Đại ca ta - Cao Đại, đại ca ta có thể làm chứng cho ta, nhạ, chính là người cân hạt giống đàng kia."
Đinh Hạo quay đầu nhìn, thấy có một hán tử đang ngồi ở bên cạnh đại ki quả nhiên cùng với Cao Nhị có bảy phần tương tự, nhưng mà dáng người gầy yếu, xấu xí, thật sự nhìn không ra cao đại (cao lớn) ở chỗ nào cả.
Vừa thấy Đinh Hạo nhìn hắn, Cao Đại ương ngạnh ngẩng cao đầu, hùng hồn nói: "Ngang, Đinh quản sự, ta có thể làm chứng cho huynh đệ ta, vừa rồi ta không hề thấy Đổng gia Tiểu nương tử xếp hàng phía trước hắn."
Đinh Hạo trong lòng đã hiểu rõ mọi chuyện, hắn nhìn Cao Đại, rồi lại nhìn Cao Nhị, không biết nên khóc hay cười hỏi: "Cao Nhị a, chẳng lẽ lệnh đường là biểu tỷ của lệnh tôn?"
Cao Nhị ngạc nhiên nói: "Di, làm sao ngươi biết?"
"Ta..."
Đinh Hạo nuốt nước bọt, cười gượng nói: "Chỉ tùy tiện phỏng đoán một chút. Cao Nhị a, ca ca của ngươi cũng đi phát hạt giống, lời hắn nói có thể làm chứng được sao? Ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có kiện lên quan phủ, mà đi lấy người chí thân làm bằng chứng thì cũng không thể dùng được. Chư vị hương thân phía sau, làm phiền mọi người làm nhân chứng, không biết vừa rồi Đổng gia nương tử cùng Cao Nhị, người nào xếp hàng ở phía trước?"
Cao Đại Cao Nhị, vốn là hai tên lưu manh trong thôn, mấy người nông dân xếp hàng ở phía sau tự biết số hạt giống còn lại tất nhiên không đến lượt mình, bảo bọn họ nói láo giúp Cao Nhị tất nhiên không thể được, nhưng bảo bọn họ giúp đỡ La Đông Nhi, đắc tội với hai tên lưu manh, bọn họ cũng không khỏi do dự.
Đinh Hạo hỏi hai lần, La Đông Nhi ở bên đôi mắt trông mong nhìn lại, ánh mắt cầu xin nhìn các tá điền này, nhưng những người đó đều quay mặt đi, không một người nào đồng ý giúp nàng làm chứng. Lưu lão hán ở bên tức giận đến nỗi dậm chân liên tục, lo lắng không yên trực tiếp hướng La Đông Nhi xin lỗi. Công nghĩa cái quái gì, ở trong lòng bọn họ, tình làng nghĩa xóm cũng thật là bình thường, nếu cùng song phương không có quan hệ mật thiết, họ cũng đâu dám tùy tiện đắc tội với người khác.
Đinh Hạo hỏi hai lần, thấy bọn tá điền đều giả câm vờ điếc, liền cười nhẹ, nói: "Tốt, không ai thấy gì cả sao? Được, vậy bản quản sự sẽ đưa ra quyết định của mình. Đem số hạt giống còn lại cân lên, đăng kí vào sổ, sau đó đều cấp toàn bộ cho Đổng gia nương tử đi."
"Chuyện đó có là gì, " La Đông Nhi hé miệng cười: "Gia đình nông dân, không phải cả đời đều tiếp xúc với đất sao, ta thật không thấy là vất vả, chỉ mong làm thêm được vài mẫu đất, trong nhà liền có thể sống khá giả thêm một chút."
"Kỳ thật... tay nghề nữ công cửa nàng có tiếng là tốt, Đinh gia trả tiền công hàng tháng cũng không ít, nàng sao không vào Đinh gia làm việc chứ, dù sao so với làm ruộng vẫn nhẹ nhàng hơn a."
"Mẹ chồng không đồng ý." La Đông Nhi phẩy phẩy mấy sợi tóc, có chút không tự nhiên nói: "Trước kia Lý đại nương cũng tới tìm ta, nhưng mẹ chồng nói... Ân... Nhà ta chỉ toàn là đàn bà con gái, xuất đầu lộ diện không quá..."
La Đông Nhi ấp a ấp úng, Đinh Hạo nghe qua cũng được hiểu được, không ngờ Đổng gia lão bà tử lại gia giáo nghiêm khắc như vậy.
La Đông Nhi nói đến đây, thở dài sâu kín, nói: "Ta vừa mới xuất giá làm vợ người ta, nam nhân lại mất, bình thường xuất môn, dễ bị người khi dễ. Mà chỉ cần có chút tin đồn gì đó truyền đến nhà, mẹ chồng lại muốn trách phạt. Chỉ có Đinh quản sự ngươi, đã không ít lần giúp ta giải vây, ta thật không biết nên tạ ơn ngươi như thế nào mới tốt."
"Ha hả, chỉ một chút việc nhỏ, cần gì phải tạ ơn. Không nên lúc nào cũng gọi Đinh quản sự gì đó, ta nghe không được tự nhiên đâu, nàng vẫn cứ gọi ta là Hạo ca là được rồi."
"Ân..., ta... Ta cũng thấy không được tự nhiên đâu..." La Đông Nhi hé miệng cười.
Mắt thấy đã đến cổng Đổng gia, La Đông Nhi sợ mẹ chồng thấy có nam nhân giúp nàng vác đồ vật trở về, chắc chắn không thể thiếu một trận đánh chửi, vội vàng bước nhanh hai bước lên trước, nói: "Đa tạ Hạo ca, đã tới nhà ta rồi, hạt giống cũng được mang về đến nhà tốt cả, thật sự đã làm phiền ngươi quá."
Đinh Hạo ừ một tiếng, vừa định đem bao hạt giống giao cho nàng, chợt nghe một tiếng "lạch cạch", cánh cổng vào Đổng gia lập tức bị đẩy ra, một phụ nhân bước đi lảo đảo, từ trong cánh cửa bất chợt chạy ra, lúc xuống bậc thang chút nữa là bị ngã sấp xuống. Đinh Hạo tập trung nhìn lại, không khỏi ngạc nhiên nói: "Lý đại nương?"
Lập tức thấy một phụ nhân khác mặc áo tím quần xanh nhạt tay cầm phất trần xông ra, vừa mở miệng đã chửi người: "Đổng gia ta từ khi nào lại đến phiên họ lý nhà ngươi vung tay múa chân? Ngươi hỏi ai không hỏi, lại đến hỏi thăm chủ ý lão nương(mẹ ngươi). Lão nương không mang khăn đội đầu ngươi tưởng ta là nam tử sao, ta đường đường là phụ nữ có chồng. Trên nắm tay biết dùng người, trên cánh tay đi được mã, ngươi thử hỏi thăm hàng xóm quanh đây xem, lão nương ta đỉnh thiên lập địa, thủ tiết mười bốn năm, đường đường chính chính, thanh danh trong sạch, có ai không biết, ngươi nghĩ dùng tiền là có thể khuyên nữ nhân Đổng gia ta tái giá được sao?"