Bỏ Ta Còn Ai

Chương 88 : Gợn sóng (2)

Ngày đăng: 13:50 19/04/20


"Ta mệt mỏi, không muốn lại vướng phải những chuyện lộn xộn linh tình nữa." Hồng Thược chỉ cảm thấy cả người mất hết sức lực, không còn sự mạnh mẽ như trước kia, uể oải vô cùng, bắt đầu nghi ngờ bản thân mình: "Có lẽ trời sinh ta không thích hợp làm con dâu nhà người ta."



"Nói bậy." Bích Liên càng nghĩ càng tức giận, cảm thấy bất công thay nàng ấy: "Tính cách của ngươi tốt nhất, vừa ngay thẳng vừa trung thành, lại hết sức chân thành đối xử người ngoài. Đều là nhà bọn không tốt."



"Ngươi là tỷ muội (chị em) của ta, cho nên mới cảm thấy cái gì ta cũng tốt." Dù sao mọi chuyện cũng đã nói hết ra, hai nàng cũng không phải người ngoài, cũng không sợ hai nàng cười, Hồng Thược cũng không them che dấu sự chua xót trong lòng: "Chuyện đi đến bước này, có lẽ cũng là một phần do ta." Trước kia vẫn do trượng phu yêu thương nàng, che chở cho nàng, hiện giờ trượng phu cũng không còn đáng để nàng tin tưởng, nàng cảm thấy thật sự mệt mỏi.



Bích Liên tức giận, hung hăng lườm nàng một cái. Minh Đang mở hai mắt, cân nhắc nhìn động tác của các nàng, sao tính cách của hai người này lại trao đổi cho nhau vậy ? Thật kỳ lạ! Hôn nhân thật sự có thể thay đổi tính cách của một con người sao? Có lẽ sự tổn thương do sống một cuộc sống không như ý khiến tính cách của người ta thay đổi!



Bích Liên chuyển đầu, thấy Minh Đang vẫn không hé răng, nhịn không được muốn xin giúp đỡ: "Tiểu thư, người nói chúng ta phải làm như thế nào?"



Ở trong lòng nàng, tiểu thư là người hầu như không có chuyện gì là không làm được, đầu óc linh hoạt vô cùng, thu thập một lão bà chết tiêt cũng sẽ không thành vấn đề. Trước kia khi ở Từ gia, ~selena_tran~~dieeenddanlequydonn~~~ đám nữ nhân kia còn không phải đều bị tiểu thư nắm trong tay. Minh Đang không nói, một lúc lâu mới nói: "Hồng Thược, ngươi nghĩ rõ chưa? Thật sự muốn đi theo ta?" Trước tiên cần phải nhìn thái độ của Hồng Thược mới có thể quyết định được bước tiếp theo đi như thế nào. Muốn ở cùng thì sẽ có biện pháp, mà muốn rời đi cũng sẽ có cách cho nàng ấy rời đi



"Đúng vậy." Hồng Thược gật đầu, trong lòng lại xẹt qua một tia chua sót.



Sự do dự của nàng đều được Minh Đang thu vào trong mắt, hiểu được nàng ấy chưa thể dứt bỏ, không thể ngừng nhớ nhung. Cũng được, cứ để cho Hồng Thược được làm chủ một lần. Trong lòng đã có tính toán riêng, nàng lên tiếng: "Trước tiên ngươi cứ ở mấy ngày tại nơi này của ta, chuyện này sẽ giải quyết từ từ. Ta sẽ bảo người chuyển lời nhắn cho người nhà họ Dịch."



"Cảm ơn tiểu thư." Hồng Thược như tìm được một người tri kỷ, dường như được tiếp thêm sức mạnh.



Trong lòng Minh Đang ngầm lắc đầu, hỏi một cách tùy tiện: "Gần đây ngươi vẫn ở nhà, không được nghĩa mẫu sắp xếp việc gì để làm sao?"



Coi như nàng đã nhìn ra, Hồng Thược là ngoài cứng trong mềm, bên ngoài thì cứng rắn nhưng trong nội tâm lại yếu đuối. Trước kia, lúc còn đi theo bên cạnh nàng, có việc thì do nàng chống đỡ nên không lộ ra một mặt này. Đừng nhìn nha đầu kia luôn là người xông lên phía trước, so với Bích Liên chậm chạp, thì bản thân Hồng Thược lại càng không biết tự mình làm chủ.




Chỉ cần nàng vui vẻ, hắn không thèm để ý đến những phản ứng của đám người kia. Gắp khối thịt cá vào trong chén nàng: "Vậy muội có thể bảo bọn họ tách ra hay không?" Tính tình của nha đầu kia cực đoan, dễ dàng lệch lạc.



Minh Đang đảo tròn mắt, cười ngọt ngào nói: "Hồng Thược không nỡ, hơn nữa người ta thường nói “khuyên hợp chứ không khuyên ly”, đạo lý này muội vẫn biết rõ”



Vân Lam ngẩn người, khóe miệng lộ ra một tia cười yếu ớt, thở dài cảm khái: "Muội trưởng thành lên nhiều."



Minh Đang bất mãn lườm hắn một cái: "Có ý gì? Trước kia muội rất ngây thơ sao?" Vốn nàng rất thành thục, hiểu chuyện đó!



Hắn nhớ lúc mới gặp nàng. Khi đó tính cách nhất định không chịu thiệt của nàng, giống như con nhím luôn luôn đề phòng để đâm người: "Không phải, căn cứ vào tính cách trước đó của muội, khẳng định sẽ khuyên bảo Hồng Thược hòa ly (ly hôn), tìm một gia đình khác cho nàng ấy."



Minh Đang nghĩ nghĩ, đúng vậy, hắn nói nửa điểm cũng không sai. Tính cách của nàng cũng có chút cực đoan, gặp chuyện như vậy, khẳng định sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng sau khi gặp được Vân Lam, tính cách lại có thay đổi mà không ai biết,không còn suy nghĩ cực đoan nữa. Sau khi cho hắn xong, tính cách lại càng biến.



Nàng thành thật cười nói: "Gặp được ngươi, thật tốt." Bởi vì có tình yêu dày rộng vô tư của ngươi, mới khiến cho ta cảm thấy được trên thế gian này vẫn còn bánh ngọt không tệ hại đen xì như vậy, them cả ấm áp và tình thân. Ta cũng học xong cách đối xử tử tế chính mình và đối xử tử tế với người chung quanh.



Trong mắt Vân Lam tràn đầy nhu tình chân thành, tình ý triền miên, ngoài miệng lại nói: "Sao muội lại cướp mất lời ta muốn nói vậy?"



"Phốc xuy" Minh Đang thoải mái cười to, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi đẹp như hoa, ẩn ẩn có ánh sáng, trên mặt tràn đầy ánh sang của sự hạnh phúc.



Nhìn khuôn mặt tươi cười sáng lạn của nàng, hắn cũng không e ngại gì, nở nụ cười cùng nàng. Thật sự, gặp được ngươi thật tốt.