Bối Đức Hữu Lý
Chương 12 :
Ngày đăng: 17:36 18/04/20
“Nai Con lười, nhanh rời giường, thời gian không còn sớm, chúng ta đáng lẽ phải xuất phát rồi, nếu như chúng ta đến muộn, nhất định sẽ bị cô dâu chém chết.”Âu Dương Đạo Đức một bên xốc chăn bông lên, một bên cười cười nói.
“Nhưng ta rất buồn ngủ oh…”
“Làm sao vậy? Hôm qua chủ nhân ta không phải nghe lời ngươi nói nên chỉ làm một lần thôi? Sao còn có thể vây?”Âu Dương Đạo Đức yêu thương mà đem Nai Con ôm vào trong lòng.
“Ta… Ta…”
Đáng ghét, hắn như thế nào không biết xấu hổ mà nói cho chủ nhân được, là mình tối qua cứ ngây ngốc mà nhìn bộ dáng hắn ngủ mãi đến khi trời sáng mới ngủ đây!
Có thể do cảm xúc sắp tham gia hôn lễ của người khác ảnh hưởng! Vừa nghĩ đến lúc đầu hắn cùng chủ nhân trải qua đủ loại gian khổ, rốt cục mới có thể kết hôn, tâm lý sẽ không tránh khỏi vừa cảm kích vừa sợ hãi.
Người này… Thật sự thuộc về ta rồi sao? Càng thêm dùng sức mà ôm chặt thân người phía trên, dù hai người kết hôn đã ba năm, cuộc sống trải qua so với hắn như giấc mộng mà còn ngọt ngào hơn vạn phần, nhưng Phan Tuấn Vĩ khó tránh có khi cảm thấy sợ hãi bất an.
“Nai Con tối hôm qua không ngủ được phải không?”Âu Dương Đạo Đức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Nai Con nhìn một chút, quả nhiên phát hiện quầng mắt đen nhạt.
“Uh…”
“Ta biết rồi, Nai Con nhất định không đủ mệt, muốn tìm bất mãn, cho nên mới ngủ không được có đúng không? Ai! Chủ nhân ta quả nhiên không thể đối với Nai Con quá chăm sóc a! Như vậy ngược lại sẽ hại ngươi. Không sao, chúng ta bây giờ làm thêm hai lần, chủ nhân ta cam đoan Nai Con đêm nay nhất định ngủ vù vù, thoải mái đến hừng đông! Đến đây!”
“Đến cái đầu của ngươi! Người nào muốn tìm bất mãn a? Ngươi cho ta mê sắc a? Xin đừng dùng sắc lang chi tâm của ngươi đọ với ngây thơ nam chi phúc của ta!”
“Ta là sắc lang? Ngươi là ngây thơ nam? Là ai buổi tối hôm qua liều mạng lắc lắc cái mông, đem đại côn th*t của ta kẹp quá chặt, khóc cầu ta mạnh hơn a? Người kia thật đúng là ngây thơ a!”
“Người nào… Người nào có lắc… Lắc cái mông a? Ngươi… Ngươi đừng nói lung tung oh.”Mỗi lần vẻ mặt Phan Tuấn Vĩ hồng thì bắt đầu cà lăm.
“Còn không thừa nhận? Không sao, lần sau chủ nhân ta sẽ nhớ kỹ đem trình diễn trên giường của chúng ta tỉ mỉ quay lại, cho ngươi hảo hảo thấy rõ.”
“Đừng! Ta chết cũng không muốn!”
“Ai! Ngẫm lại chúng ta quả thật cũng lâu rồi không quay phim, thật có điểm hoài niệm đây…”Nghĩ đến quá trình lúc đầu quay lại “thể nghiệm lần đầu yêu” oanh oanh liệt liệt của hắn cùng Nai Con, Âu Dương Đạo Đức không khỏi lộ ra ánh mắt hoài niệm.
“Chính ngươi đi hảo hảo chậm rãi hoài niệm đi! Biến thái!”Một con nai con tức giận đến hung hăng cắn chủ nhân một cái!
Làm Lý Sa cũng được mời tham gia hôn lễ khi chứng kiến trên khuôn mặt luôn luôn tự hào của Âu Dương Đạo Đức xuất hiện hai dấu răng cắn, nhất thời không chút lưu tình mà cười bạo ra tiếng.
“Cha, cám ơn ngươi. Cám ơn dưỡng dục chi ân của ngươi, cám ơn ngươi giao ca ca cho ta.”Sở Thiên Ngọc nắm tay ca ca, đối cha khom người chào thật sâu.
“Ngốc tử, nói cái gì đây…”Sở Trọng Thu hốc mắt phiếm hồng, giọng điệu nghẹn ngào mà nói.
“Hai người các ngươi sau này phải càng hiếu kính cha ngươi, không có hắn, sẽ không có các ngươi hôm nay, biết không?”Lâm Bình Bình tiến lên dìu đỡ chồng nàng, hốc mắt cũng đỏ theo.
Nếu như lúc đầu không phải nam nhân này lòng dạ rộng rãi tốt bụng tiếp nạp mẫu tử nàng, nếu như hôm nay không phải hắn bỏ mặc hết thảy quy phạm thế tục mà tiếp nạp hai huynh đệ bọn hắn, bọn họ sao có thể có phúc phận kết thành liên lý như hôm nay?
“Mẹ, chúng ta biết. Chúng ta sau này nhất định sẽ càng hiếu kính hai người các ngươi.”Sở Thận Chi cũng đối cha mẹ khom người chào thật sâu.
“Tuyên đọc lời thề.”Diệp Phương Diêu xuất ra bài đọc mà cô dâu trước đó giao cho hắn, bắt đầu lớn tiếng đọc chậm: “Đệ đệ Sở Thiên Ngọc tiên sinh, xin hỏi ngươi có nguyện ý lấy ca ca Sở Thận Chi tiên sinh làm vợ, mặc kệ hắn già nua hay tàn tật, béo hay gầy, vĩnh viễn đều yêu hắn, giúp đỡ hắn cũng như bảo bọc hắn, mãi đến đời đời kiếp kiếp, cho dù cái chết cũng không thể tách bọn ngươi?”
“Ta nguyện ý.”Sở Thiên Ngọc nhìn ca ca xinh đẹp mang theo nét mặt tươi cười vô cùng chờ mong, cũng cười theo.
“Ca ca Sở Thận Chi tiên sinh, xin hỏi ngươi có nguyện ý gả cho đệ đệ Sở Thiên Ngọc tiên sinh làm vợ, mặc kệ phú quý hoặc nghèo khó, mặc kệ khỏe mạnh hoặc bệnh tật, vĩnh viễn cũng sủng nịch hắn, che chở hắn cũng như chịu sai khiến vô điều kiện của hắn, mãi đến đời đời kiếp kiếp, cho dù cái chết cũng không thể tách bọn ngươi?”
“Ta đương nhiên nguyện ý!”Sở Thận Chi lớn tiếng mà trả lời.
Mọi người nghe được câu trả lời không thể chờ đợi được của cô dâu không khỏi lần nữa ôm bụng cười to.
“Hảo, các vị có mặt phía dưới có phản đối gì khác không, nhưng ta sợ nếu như người nào dám ra đây trở ngại tiến hành hôn lễ này, hại cô dâu không gả đi được, sợ rằng sẽ máu tươi tại trận, thân thể khác chỗ, bị hủy thi diệt tích, cho nên vì tánh mạng quý giá của các vị mà suy nghĩ, chúng ta vẫn là nên bỏ bớt bước này đi!”
Cha sứ lời này vừa nói ra, dưới đài lập tức ầm lên cười to.
“Hảo, bây giờ bổn cha sứ thay mặt chúa chính thức tuyên bố các ngươi kết làm vợ chồng. Chú rể, ngươi có thể hôn…”
Cha sứ nói còn chưa hết, cô dâu cũng đã không thể chờ đợi được mà nhào vào trong lòng chú rể, ôm sát cổ hắn, hôn lên thật sâu…
Hai người hôn đến khó mà chia lìa, cha sứ cùng mọi người chờ đến thiếu chút nữa ngáp ngủ rồi, hai người vẫn chết không xa rời nhau, đến cuối cùng, cha sứ rốt cục chịu không được, lần đầu tiên tự mình tuyên bố giải tán, mọi người nhanh như chớp mà chạy đến bữa tiệc rượu phía sau ăn!
Cây bạch đàn được gấu koala từ nhỏ che chở tưới tiêu đã cao lớn khỏe mạnh, hắn đã trở thành chỗ dựa vĩnh viễn của gấu koala, mặc kệ đời đời kiếp kiếp, bọn họ đều đã gắt gao dựa chặt lẫn nhau, gắn bó tương ôi, bất ly bất khí.
Hoàn toàn thư