Bổn Vu Sư Cầu Ái Pháp

Chương 1 :

Ngày đăng: 19:47 18/04/20


Ba đĩa đồ ăn và một bát canh được dọn lên bàn.



Viên Chính Kiệt đang định bưng chén ăn cơm, lại thấy Vu Lâm đoan trang nhìn mình, ngữ khí cực kỳ nghiêm túc nói: “Biểu ca.”



Viên Chính Kiệt không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt. Vô số kinh nghiệm bi thảm từ nhỏ đến giờ nói cho hắn biết, khi tên biểu đệ lộ ra loại biểu tình này, nói những câu kiểu “Hiện thời…”, thì cho dù không phải tận thế, cũng là tính từng giờ đến ngày tận thế.



“Nếu chuyện quá nghiêm trọng, không cần phải nói với ta.” Viên Chính Kiệt hảo tâm đề nghị.



Vu Lâm suy nghĩ một chút: “Cũng không tính là quá nghiêm trọng.”



“Nếu không phải quá nghiêm trọng, vậy cũng không cần phải nói với ta.” Thật ra ý tứ chân chính của hắn là, bất luận có nghiêm trọng hay không cũng đừng nói với ta!



Thế nhưng Vu Lâm hiển nhiên không ngộ ra ý tứ của hắn, vẫn kiên định: “Có phần hơi nghiêm trọng.”



Viên Chính Kiệt nói thẳng: “Có thể không nói được không?”



“Ta không nói, ngươi làm sao nghe?”



“…” Hắn chính là không muốn nghe a! Viên Chính Kiệt hớp một ngụm canh, chuẩn bị giả điếc.



Vu Lâm ho nhẹ một tiếng nói: “Hôm nay ở công ty ta đã gặp được bà xã của mình.”







Nước canh từ trong miệng Viên Chính Kiệt róc rách chảy ra, rót thẳng vào trong chén cơm.



“Biểu ca?” Vu Lâm ghê tởm nhìn chén cơm đó.



Viên Chính Kiệt cúi đầu nhìn lại, vô thức lấy thìa khuấy khuấy. Nước canh trứng cà chua màu da cam cứ thế từ từ hòa vào cơm.



“Ngươi không sao chứ?” Trên mặt Vu Lâm toát ra một tia lo lắng.



Viên Chính Kiệt lắc đầu, chống tay bưng mặt, nửa ngày mới ngẩng lên, không dám tin, hỏi: “Ngươi định bao giờ kết hôn?”



Vu Lâm khó hiểu nhìn hắn: “Ta đâu có kết hôn.”



“Ngươi rõ ràng vừa nói bà xã…”


Thông thường được phân tích theo hai loại cơ bản, một là người theo đuổi, hai là người được theo đuổi.



Ý kiến của Viên Chính Kiệt là áp dụng binh pháp Tôn Tử, xem đối tượng mình theo đuổi như pháo đài cần công phá, bất chấp tất cả, không từ thủ đoạn, mặt dày mày dạn, lì lợm bám dai, chỉ có chuyện nghĩ chưa ra, không có chuyện làm không được. Hơn nữa người được theo đuổi là người cùng giới tính, cho nên thủ đoạn phải càng kịch liệt cực đoan.



Trải qua một phen giảng giải, Vu Lâm vốn có phần mờ mịt cũng dần dần kích động hẳn lên.



“Vậy hiện tại ta nên làm thế nào?”



“Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Việc đầu tiên ngươi cần làm chính là…” Viên Chính Kiệt hẹp mắt lại, “Tìm hiểu hắn.”



Cổ Long từng nói, người hiểu ngươi nhất thường không phải bằng hữu ngươi, mà là kẻ địch của ngươi.



Thế nhưng Viên Chính Kiệt muốn đính chính lại, kẻ địch thích vạch trần nhược điểm, còn fan hâm mộ thích tìm ra ưu điểm, cho nên hiểu một người thường là cả địch thủ lẫn fan hâm mộ của người đó.



Tự đặt mình vào tình huống mà nói, muốn chân chính tìm hiểu một người, đầu tiên ngươi phải sùng bái hắn, thưởng thức hắn, sau đó xem hắn là mục tiêu, đánh bại hắn.



Vu Lâm cái hiểu cái không.



“Nói đơn giản là…” Viên Chính Kiệt lôi ra một tờ giấy trắng, hí hoáy viết lên đó, “Địa chỉ, điện thoại, di động, gia cảnh, bằng cấp, sinh nhật, nhóm máu, sở thích, giao hữu, tình trạng sức khỏe, size quần áo giầy dép, màu sắc món ăn thể loại nhạc ưa thích, mẫu người ưa thích, lý tưởng quan trọng nhất là gì, yêu cầu đối với bạn đời.” Hắn dừng bút, đưa cho biểu đệ, “Trước hết cứ điều tra bấy nhiêu thôi.”



Vu Lâm đực mặt nhìn tờ giấy.



“Có vấn đề gì sao?”



Vu Lâm nói: “Ta còn không biết size quần áo giầy dép của mình.”



Viên Chính Kiệt nói: “Không liên quan, vấn đề đó cứ để sau này đối phương lao tâm suy nghĩ. Phải rồi, hắn tên gì?”



“Đường Văn Diệp.”



Bổn vu sư cầu ái pháp



Tác giả: Tô Du Bính



Thể loại: đam mỹ, hiện đại, vu sư tiểu thụ ngốc ngốc theo đuổi phúc hắc tiểu công, hài, ngắn



Editor: Phúc Vũ