[Bóng Tối Ngăn Trở Hệ Liệt] Đô Thị Thú

Chương 1 :

Ngày đăng: 06:19 19/04/20


Trong một tòa nhà cao chọc trời của London, một Hoa Kiều điển trai đang dùng gậy chỉ tia hồng ngoại vẽ vòng tròn trên khuôn mặt của một người cũng mang dòng máu châu Á, “Đây là Daniel Cruise. Căn cứ theo tình báo của CIA Hoa Kỳ, thứ Hai tới, tức là ngày mai, hắn sẽ gặp gỡ Geoffrey ở London. Lần xuất hiện này của Daniel có liên quan đến phi vụ nghiên cứu súng Ion(1) của gia tộc chuyên buôn bán vũ khí ở Anh quốc, những gì chúng ta phải làm là bắt quả tang giao dịch của chúng rồi lôi gia tộc Geoffrey ra ánh sáng công lý.”



Anh vừa nói xong thì có một người tóc nâu giơ tay phát biểu, “Boss, gia tộc Geoffrey xưa nay chẳng phải là thương nghiệp quốc doanh(2) ngầm chuyên về vũ khí của Anh đó ư? Chúng ta có thể đụng vào họ sao?”



Ngón tay thon dài của anh đặt que chiếu tia hồng ngoại xuống bàn, anh cất tiếng hỏi, “Cậu có xem thời sự không thế, Tom?”



Tom ta tỏ vẻ rất ư bất bình, “Boss, đương nhiên là có chứ, có chứ ạ. Boss nhé, dù em không phải công dân chấp hành pháp luật nhưng em cũng là thanh niên nhiệt huyết, quan tâm sâu sắc đến dân sinh à nha.”



Bên cạnh có người không nén được cười, hùa vào mấy lời góp vui, “Cậu chỉ xem giải trí thôi chứ gì? Nếu không thì hẳn cậu phải biết Nội các(3) Anh đã tiến hành tái tổ chức chứ? Thay đổi rất lớn, hội chuyên ô dù cho gia tộc Geoffrey đã hết thời sạch sành sanh, còn những người mới lên đều nung nấu ý định trừ khử gia tộc Geoffrey càng sớm càng tốt! Nên là anh Vũ Chân mới nắm chắc chỉ cần chúng ta tóm được chứng cứ xác thực về giao dịch giữa chúng cùng gia tộc chuyên buôn bán kỹ thuật vũ khí của Mỹ, tổ chức vũ khí tư nhân lớn nhất Anh quốc này rất có thể sẽ bị thiệt hại trầm trọng thế đó!”



Tom như giác ngộ được với ánh sáng Cách mạng liền xoay qua phủ phục vâng dạ với Diệp Vũ Chân, “Boss ngầu như Boss. Một tin nho nhỏ cũng thành cơ hội để anh trừ gian diệt ác!”



“Nho nhỏ? Nội các Anh mục ruỗng giờ tái thiết lập mà kêu tin tức nho nhỏ á?” Đến lượt một cô nàng tóc vàng mắt xanh, dáng người nóng bỏng đập xập giấy tờ đang cầm vào đầu Tom, giọng điệu khinh thường, “Trong mắt chú, chắc chỉ có Beckham bị bắt quả tang ngoại tình mới được coi là tin tức to to quá há!”



Tom ôm đầu vì đau, oang oang cãi, “Chị Linda sai bét. Với em, chỉ có chuyện Vic bị bắt quả tang ngoại tình mới được coi là tin tức to to nhá!”



Một người đàn ông trung niên ngồi kế bật sang cuộn băng tiếp theo, “Theo thu hình của tổ tình báo chúng tôi, đêm qua Daniel đến London, đã ghi được hình ảnh hắn xuất hiện ở sân bay Heathrow(4) rồi. Cuộc hẹn được bố trí vào tối mai, bẵng ra hẳn hai ngày trời, thật không hiểu nguyên do!”



Tom ý kiến, “Chắc còn phải đi du lịch!”



Mọi người đều rình rang cười một trận, ông nhân viên tình báo kia cũng bật cười, “Quả thật trông hắn rất giống một khách tham quan!”



“Lùi lại đoạn ban nãy!” Diệp Vũ Chân bất ngờ lên tiếng.



Ông nhân viên tình báo trung niên liền lùi băng lại một đoạn theo lệnh. Trong băng, Daniel với ngoại hình giống người châu Á y xì, vóc dáng cao ráo, mặc áo khoác màu đen đang vịn tay trên thành cầu thang máy từ từ đi xuống.



“Đẹp trai dễ sợ!” Linda xuýt xoa, “Nhưng mà Boss vẫn nhã nhặn hơn nhiều.” Nói rồi liếc mắt đưa tình một cái sang Diệp Vũ Chân đang tựa bên bàn làm việc. Diệp Vũ Chân vận quần đen, áo đen, mái tóc ngắn cũng đen nốt càng góp phần khiến làn da màu mật của anh trở nên trắng hơn dưới ánh đèn, đường nét tuấn tú, ngón tay dài bởi trầm tư mà gõ liên tục theo tiết tấu xuống mặt bàn.



“Linda, bà đừng có nhìn nữa, nhìn nữa là bà chảy hết nước dãi ra rồi kìa!” Tom thừa cơ ăn miếng trả miếng bằng được.



Linda ‘xí’ một tiếng khinh bỉ. Vốn cô là cảnh sát nằm vùng thuộc diện thấp nhưng so ra vẫn năng nổ hơn hẳn các thành viên ngồi văn phòng này, đó là lý do lâu nay cô vẫn luôn ôm theo ít nhiều coi thường dành cho họ.



“Phóng to tờ giấy trong tay Cruise lên!” Diệp Vũ Chân nói.



“Hình như là quảng cáo biểu diễn âm nhạc gì đó thì phải!” Linda bật thốt.



“Là biểu diễn âm nhạc Vienna!” Diệp Vũ Chân nêu nhận định, “Hắn đi thang máy xuống hẳn phải không nhìn thấy biển quảng cáo mới đúng, vậy mà hắn vẫn bỏ công quành lại để lấy, có nghĩa hắn đã biết rõ London sẽ tổ chức buổi biểu diễn này. Tom…”



“Có em!” Vẻ mặt thân tín của Tom trở nên kiên quyết.



Diệp Vũ Chân dùng que hồng ngoại vẽ một vòng tròn vào tờ giấy quảng cáo, hạ quyết định, “Trước ngày mai, cậu phải tập hợp được đầy đủ thông tin về tất cả người liên quan đến buổi biểu diễn, bao gồm từ nhà tổ chức, nghệ sĩ tham gia đến dàn staff, viết thành báo cáo trình cho tôi!”



Mặt Tom thoắt cái thành ra phờ phạc, “Nhưng mà… thế thì em không lo nổi cả điều tra ngoài trời cho nhiệm vụ lần này đâu.”



Linda cười mím chi, “Chú ngồi lại văn phòng càng an toàn cho bọn này hơn đấy!”



Các tổ viên lại phá lên cười rầm rĩ, Tom bị chọc cho nổi xung nổi đóa.


“Ừ, cực kỳ giống.” Dung Thanh lặng lẽ thở dài một hơi.



“Nhưng hai người đó lại là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau.” Lâm Long cười cười, “Mà không, vốn dĩ đã là người khác nhau. Seven biết mình muốn gì, ngày mai phải làm gì, ngày kia phải làm gì, việc nào việc nấy rành rọt, không lấp lửng, cho nên tao không hứng thú với nó. Nhưng Vũ Chân khác nó, anh ta quen được nuôi trong nhà kính, cho dù hiện tại đã nở hoa ngoài đất hoang, mày vẫn có thể tìm được từ anh ta sự mỏng manh dễ vỡ như hồi trong nhà kính lúc trước. Vậy nên là, anh ta mờ mịt hơn Seven nhiều lắm…”



Dung Thanh nhận lấy chiếc ly Lâm Long đưa tới, nhận xét một câu, “Nghe có vẻ mày hiểu anh ta lắm nhỉ.”



“Hiểu chứ!” Lâm Long nở nụ cười, ý cười như thể sự hưng phấn khi ngoạm trúng cổ họng con mồi, “Hiểu chứ, tao là… người tình của anh ta mà.”



Dung Thanh lắc lắc ly rượu, “Điều ấy có được sự đồng tình của tổ trưởng Diệp không?”



“Tất nhiên rồi! Anh ta mụ mị quá, anh ta không biết bản thân mình thực ra là thích tao, vì còn ai hiểu anh ta hơn tao nữa? Nếu anh ta là một bông hoa, tao biết cách chơi đùa nó, để nó đẹp hơn, dễ chịu hơn biết bao nhiêu lần…” Lâm Long uống rượu, tự chìm vào dòng suy tưởng, “Anh ta lúc nào cũng lênh đênh giữa vô vàn mối quan hệ mâu thuẫn, vừa có chủ kiến vừa không có chủ kiến, vừa mạnh mẽ vừa nhút nhát, nếu là người thường thì sẽ không biết phải đối xử ra sao. Nhưng tao thì khác, khẩu vị của tao cũng mâu thuẫn lắm, ví dụ như, tao thích được chiêm ngưỡng sự mạnh mẽ của anh ta, nhưng sự nhút nhát của anh ta lại làm tao hưng phấn, càng muốn được chiếm hữu! Trong bàn tay tao, anh ta sẽ nở thành bông hoa với những sắc màu diễm lệ bậc nhất tỏa ngợp bốn bề, giống như Erik đã dạy dỗ Christine rực sáng trên sân khấu vậy. Vì rằng tao, là người hiểu anh ta nhất.”



Dung Thanh thở dài sườn sượt, day day hai đầu lông mày ra chiều khó xử, “Nore, tao rất vui bởi nhiều năm không gặp thế rồi mà sở trường của mày vẫn không thay đổi, động nói cái là thao thao bất tuyệt, ý tứ có chọi nhau mấy cũng được mày nói thành logic không để đâu cho hết, chuyện nực cười cỡ nào mày cũng nói thành đạo lý rành mạch được. Khá khen cho mày vẫn là một nhà hùng biện xuất sắc lắm.”



“Nực cười? Ý mày là việc trời tác hợp cho tao và anh ta là chuyện nực cười?” Lâm Long nhướn mày.



Dung Thanh rũ tay, ngoảnh mặt đi, hướng tầm mắt ra bên ngoài khung cửa xe, giọng chầm chậm, “Nếu tình yêu của đối phương không đặt về nơi mày, bất luận nó có từng tồn tại hay không, nhưng sự thật là nó vẫn tan biến. Tất cả giả thiết về tình yêu đó do mày đặt ra… sẽ chỉ còn là một câu chuyện hài mà thôi.”



Lâm Long chuyển sang một tư thế lịch thiệp, đoạn hớp một ngụm rượu, “Mày thấy chưa, mày lại sai lầm rồi. Tao đã nói với mày, người mày vừa gặp không phải Seven, những giả thiết thuộc về Seven không thể áp dụng vào anh ta. Ở Seven không tồn tại cảm giác lập lờ, mày không thể đặt giả thiết cho nó. Với nó chỉ có thể là Yes hoặc No, quyết định rồi sẽ rất khó sửa đổi, vậy nên nó chẳng có nghệ thuật gì sất. Nhưng Vũ Chân không giống nó. Mới nhìn, anh ta cũng ngoan cố và cứng rắn giống y như thế, thậm chí còn nguy hiểm và chết người hơn so với Seven nhiều, nhưng chỉ cần mày ép buộc được anh ta, mày vẫn có cơ hội… biến đổi anh ta!” Hắn đung đưa ly rượu trong tay, khóe miệng nhếch nhẹ, chất lỏng trong ly sóng sánh theo từng nhịp đong đưa tựa như máu thẫm. Hắn lẩm nhẩm một lời, “Phải biến đổi anh ta, trong lúc anh ta cùng quẫn nhất.”



. /.



Chú thích:



1. Súng Ion tức súng tĩnh điện.



2. Thương nghiệp quốc doanh: Doanh nhân kinh doanh buôn bán có quan hệ hoặc phụ thuộc Chính phủ



3. Nội các là cơ quan gồm có các thành viên cấp cao của chính phủ, thông thường đại diện ngành hành pháp. Đôi khi nội các cũng còn được gọi là Hội đồng Bộ trưởng, Hội đồng Hành pháp, hay Ủy ban Hành pháp.



Trong lịch sử, nội các bắt nguồn từ phân nhóm nhỏ hơn thuộc Hội đồng Cố vấn Hoàng gia Anh. Thuật từ nội các là từ tiếng Anh “cabinet” có nghĩa là một phòng riêng tương đối nhỏ, được dùng làm nơi nghĩ ngơi hay nguyên cứu.



4. Sân bay London Heathrow (được gọi là Heathrow), là sân bay quốc tế tại thủ đô London, là sân bay nhộn nhịp thứ 3 thế giới năm 2005, xếp sau sân bay Quốc tế Hartsfield-Jackson Atlanta và sân bay Chicago O’Hare. Heathrow, tuy nhiên, phục vụ nhiều khách quốc tế hơn bất kỳ sân bay nào khác. Heathrow là sân bay nhộn nhịp nhất Vương quốc Anh, lớn nhất châu Âu. Sân bay tọa lạc cách Charing Cross 24 km đông Trung tâm London. Sân bay có 2 đường băng chính song song chạy theo hướng đông-tây và 5 nhà nhà ga hành khách.



5. Garfield: con mèo này nè =)) mặt nó công nhận láo như thằng Tom =)) mà thằng Tom lắm biệt hiệu quá, hết Cat đến Garfield:)))))



6. Khách sạn Kent ở London là một khách sạn 2 sao nằm ở khu vực Paddington của thủ đô, có hai mươi phòng nghỉ đầy đủ tiện nghi với mức giá vừa túi tiền, lại tiện lợi cho việc thăm thú các cảnh quan London nổi tiếng gần đó.



7. Khu Islington của London (London Borough of Islington) là một khu tự quản London thuộc Nội London. Khu vực này được thành lập vào năm 1965 bằng cách kết hợp lại các khu tự quản thủ đô của Islington và Finsbury. Chính quyền địa phương là hội đồng Islington.



Islington trong Đại London:



8. GMC đen bóng của Lâm Long =v=



GMC là một trong bốn thương hiệu lớn của hãng sản xuất GM (hãng xe lớn nhất thế giới) ở Mỹ cho đến nay vẫn còn tồn tại, đồng thời là là thương hiệu xe bán chạy thứ hai của GM sau Chevrolet.