Boss Cuồng Vợ Yêu

Chương 46 : Những mảnh kí ức

Ngày đăng: 09:48 30/04/20


"Bạch Tử Ngôn...anh đã từng yêu ai chưa?"



"Tôi không có!..."



...



"Vậy cô ấy có thích anh không?"



"Tôi cũng không biết...Nếu như em thật sự muốn biết được cô ấy có thích tôi không thì có thể đi hỏi!"



"Tôi làm sao biết cô gái anh thích là ai mà hỏi chứ?"



"Em biết cô ấy...bởi vì người tôi rung động chính là em"



Diệp Tử Ái giật mình thức dậy, mồ hôi đổ như nước thấm ướt cả tấm ga giường trắng tinh, hơi thở dồn dập có chút khó khăn. Giọng nói ấy lại vang lên trong tai cô mà không có cách nào ngăn được. Dạo gần đây cô cứ hay nằm mơ thấy bóng dáng mờ ảo của một người đàn ông nhưng gương mặt thì không hề thấy rõ còn có giọng nói ma mị đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô!



Diệp Tử Ái áp chế lại nhịp thở của mình, sau đó đưa tay xoa xoa đầu. Cô bị làm sao vậy? Có phải là gặp ác mộng không? Nhưng mộng này lại không hề có cảm giác sợ hãi!



Bước xuống giường đi ra bàn bếp sau đó rót đầy một ly nước ấm uống một hơi. Dòng nước chảy vào người như làm dịu đi sự bức bối trong cơ thể. Không gian yên tĩnh bỗng bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại. Diệp Tử Ái uể oải nhìn qua màn hình. Số điện thoại này rất lạ.



Chần chừ đôi chút lại nhẹ nhàng nhấc máy.



"Alo?"



Bên kia không một tiếng động đáp lại, Diệp Tử Ái khó hiểu nhìn lại màn hình điện thoại, rõ ràng là đang nghe máy.



"Alo...xin hỏi là ai vậy ạ? Sao không trả lời"



Vẫn là một sự im lặng đến lạ, dường như đang thách thức sự kiên nhẫn của cô.
"3 tháng"



"Lâu như vậy sao?" Vu Dịch hiện rõ không vui



Diệp Tử Ái phì cười sau đó nhẹ nhàng trấn an anh



"Có phải là sợ xa em không? Nhưng mà em nghĩ nó sẽ qua nhanh thôi. Nên anh chỉ cần đợi em quay trở lại lúc đó chúng ta sẽ lại được ở bên nhau!"



Vu Dịch trong lòng như có một con sóng vỗ liền cầm lấy tay cô một cách nghiêm túc.



"Tử Ái...sau khi quay lại chúng ta kết hôn đi!"



Hả? Gương mặt cứng đờ nhìn anh, cô không nghĩ rằng Vu Dịch lại cầu hôn cô như vậy liền chớp chớp hai mắt nó



"Anh nói gì?"



"Anh nói sau khi em quay lại đây thì chúng ta kết hôn đi! Anh không muốn để em rời xa anh thêm giây phút nào nữa"



Không hiểu sao những lời này của anh khi nói ra lại khiến cô có chút khó hiểu, cô nên vui mới phải chứ? Vu Dịch rất tốt còn chăm sóc cô lâu như vậy cũng đã đến lúc cô đền đáp lại cho anh. Nhưng mà đại não lại truyền đến ánh mắt của Bạch Tử Ngôn đột nhiên khiến cô liền có chút thất thần. Cô bị điên rồi sao lại nghĩ đến anh ta?



"Ừm" Diệp Tử Ái khẽ gật đầu



Vu Dịch thấy sự đồng ý của cô liền vui đến mức ôm chặt lấy miệng cũng gấp gáp đáp lại



"Cảm ơn em...Tử Ái"



Tuy đã đồng ý với anh nhưng không biết vì sao cô lại có chút không thoải mái, cô còn đang vương vấn điều gì sao? Mặc kệ đi! Dù gì Vu Dịch rất tốt cô cũng không nên suy nghĩ quá nhiều.