Boss, Hạnh Vận Lai Tập
Chương 31 :
Ngày đăng: 20:55 18/04/20
Trải qua kích thích trong phòng, sự thay đổi trong phòng tắm ngược lại lại không quá khó tiếp nhận, không khác biệt là mấy với hình ảnh Ân Thứ đăng trên weibo, bất quá Tề Dịch tuyệt đối sẽ không tắm rửa trong căn phòng này. Cửa kính trong suốt mờ mờ ảo ảo, dễ dàng làm cái kẻ tinh lực tràn đầy nào đó nảy sinh ảo tưởng.
Lấy đồ ngủ của mình trong ngăn tủ, sau đó mở ngăn kéo đặt quần lót, khiếp sợ nhìn một đống benchbody mới tinh.
“Này là tôi mua cho em.” Ân Thứ ngồi xổm xuống bên cạnh, chỉ chồng quần lót bên trái, hài lòng nói: “Em so với tôi nhỏ hơn hai số, này phải mặc vừa vặn mới tốt.”
Tốt cái gì mà tốt? Thật muốn cầm mớ quần lót này vứt vào mặt anh! Người này tự chủ trương đổi hết quần lót của cậu không nói, dựa vào cái gì cậu nhất định phải mặc nhỏ hơn hai số? Sao anh lại biết cậu nhỏ!
“Quần lót cũ của tôi đâu?” Tề Dịch u ám hỏi.
“Vứt rồi.” Ân Thứ trả lời đương nhiên: “Mớ đó đều mặc hơn một tháng rồi đi? Quần lót phải đổi thường xuyên, mặc lâu rất dễ có vi khuẩn.”
Anh mới là vi khuẩn, hơn nữa còn là cái loại vi khuẩn siêu cấp ngoan cố không có cách nào rửa sạch!
Tề Dịch căm giận cầm lấy một cái quần lót, đứng dậy đi ra ngoài.
“Không phải muốn tắm rửa sao?” Ân Thứ vội vàng đuổi theo.
“Tôi ra phòng tắm chung.”
“Vì cái gì?” Anh một đường đi theo tới tận cửa phòng tắm chung.
“Tôi thích.” Tề Dịch dùng sức đẩy vị thần giữ cửa này ra, bước vào, ầm một tiếng đóng cửa lại.
Ánh mắt Ân Thứ thực u oán, đóng đinh ngoài cửa không chịu rời đi. Nghe bên trong truyền tới tiếng nước, tưởng tượng bộ dáng Tề Dịch tắm vòi sen, toàn thân cao thấp đều căng cứng, bao gồm cả biểu cảm.
Hơn mười phút sau, Tề Dịch lau tóc bước ra thì bị Ân Thứ đứng bên ngoài dọa hoảng, nhìn ánh mắt đăm đăm cùng biểu tình kì quái của anh mà nhịn không được hỏi: “Anh còn đứng ở đây làm gì?”
“Tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện.” Ân Thứ nhìn Tề Dịch một thân nhẹ nhàng khoan khoái, vẻ mặt nghiêm túc.
“Chuyện gì?”
“Đêm nay tôi cũng uống say, nếu nửa đêm say rượu gây chuyện thì làm sao bây giờ?”
Tề Dịch nghe vậy, ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không thèm phóng cho anh, nhấc chân bỏ đi. Ôm chăn cuộn mình trên sô pha, Tề Dịch vừa xem TV vừa buồn ngủ, chính là ai đó ở sau lưng không chịu để cậu sống yên.
“Tề Dịch.” Ân Thứ bước tới bên cạnh: “Sô pha nhỏ như vậy, nằm không thoải mái, vẫn là vào phòng ngủ đi.”
“Anh cũng đâu phải con nít, chẳng lẽ còn sợ đi lạc à?” Tề Dịch không để ý, đi tới ven đường đón taxi.
“Em muốn đi đâu? Tôi đưa em đi.”
“Không cần.” Tề Dịch cự tuyệt: “Anh làm chuyện của mình đi, tôi tự đón taxi.”
“Tôi nói, tôi đưa em đi!” Ân Thứ túm lấy tay Tề Dịch, giọng điệu cường ngạnh: “Nếu em không để tôi đưa đi, vậy hôm nay em đừng hòng đi đâu!”
“Ân Thứ, anh thực sự cho rằng tôi không dám đánh anh à?” Tề Dịch căm tức.
“Em đánh đi, trừ phi em đánh chết tôi, bằng không cho dù đứt tay đứt chân tôi cũng muốn đưa em đi.” Ân Thứ lộ ra vẻ mặt tráng sĩ quyết tử.
Tề Dịch cảm thấy nam nhân này thực sự đã nắm giữ được tinh túy chơi xấu, làm người ta vừa tức lại vừa cảm động một cách quỷ dị.
Lúc hai người giằng co, một chiếc taxi đúng lúc chạy tới, Tề Dịch vội vàng vẫy tay.
Nào ngờ ngay giây tiếp theo, chiếc taxi kia đột nhiên giống như say rượu vẽ thành một hình chữ S trên giường, sau đó két một tiếng tông vào hàng rào bảo vệ. Tài xế thì không sao, bất quá xe thì đã báo hỏng.
Tề Dịch vô ngữ nhìn người đàn ông bên cạnh, quỷ khí cuồn cuộn, thoáng chốc bùng nổ phóng xuất kỹ năng thương tổn.
“Được rồi.” Tề Dịch thở hắt một hơi, bình tĩnh nói: “Anh đưa tôi đi.”
“Ừ, lên xe.” Ân Thứ mặt mày giãn ra, quỷ khí thu lại, thoáng cái đã sóng êm biển lặng.
Tề Dịch: “…” Đột nhiên có dự cảm đáng sợ, cả đời này sẽ bị người này ăn đến gắt gao.
Lúc này, điện thoại lại vang lên. Tề Dịch từ bỏ, nhấn nghe máy.
“Tề Dịch, tôi tra ra người phụ nữ kia rồi, thật sự là làm người ta không thể nào tin nổi.” Trong di động truyền ra âm thanh không đè nén được cảm xúc kích động của Kha Thiếu Úc: “Chừng nào cậu về? Tôi ở nhà trọ chờ cậu.”
“Tốt, tôi lập tức qua ngay.” Tề Dịch cúp máy.
Ân Thứ hỏi: “Đi đâu? Gặp ai?”
“Thất Tinh Lan Đình, Kha Thiếu Úc.”
…