Boss, Hạnh Vận Lai Tập

Chương 33 :

Ngày đăng: 20:55 18/04/20


Kha Thiếu Úc ở nhà Tề Dịch ăn cơm xong, lúc chuẩn bị rời đi thì thuận miệng hỏi: “Tôi định tới bệnh viện thăm Ân tổng, cậu đi cùng không?”



“Bệnh viện? Ân Thứ ở bệnh viện? anh ta làm sao?” Tề Dịch sửng sốt.



“Cậu không biết?” Kha Thiếu Úc có chút kinh ngạc: “Trước đó không lâu Ân tổng vừa bị tai nạn giao thông, đã nhập viện vài ngày rồi.”



“Tai nạn giao thông? Bị thương có nghiêm trọng không?” Tề Dịch vội vàng hỏi.



“Chủ yếu là gãy xương chân trái, đại khái phải hai ba tháng mới khôi phục được.”



Tề Dịch nghĩ nghĩ, vẫn quyết định cùng Kha Thiếu Úc tới bệnh viện một chuyến, cậu muốn xem thử biến hóa của quỷ khí trên người Ân Thứ, anh đã thật lâu không gặp những sự cố quá nghiêm trọng, hiện giờ đột nhiên bị tai nạn giao thông, rất có thể là do quỷ khí ảnh hưởng.



Hai người vào bệnh, lúc tới cửa phòng bệnh thì Tề Dịch nhận được một tin nhắn từ Ân Thứ, vừa mở ra thì thấy ‘Tôi đang đi công tác, đại khái tầm mười hai mươi ngày nữa mới trở về, nhớ phải nghĩ về tôi đó’.



Lúc đọc tin nhắn, Tề Dịch đã bước vào phòng bệnh. Cậu cầm điện thoại nhìn Ân Thứ trên giường bệnh, Ân Thứ cũng cầm điện thoại nhìn cậu.



Trầm mặc vài giây, Tề Dịch lắc lắc điện thoại, nhướng mi: “Công tác trong bệnh viện?”



“Ừ, bệnh viện là ‘địa điểm’ công tác cố định hàng năm.” Ân Thứ buông di động, vẻ mặt tự nhiên nói: “Em đã tới rồi.”



Tề Dịch thấy anh không chỉ quấn băng vải ở cổ chân trái, tay phải cũng bị bao thành một cục, cái tin ban nãy phỏng chừng được nhắn bằng tay kia. Không phải nói chỉ bị thương chân trái thôi sao? Tay phải là chuyện gì?



“Ân tổng, tay phải của anh bị sao vậy?” Kha Thiếu Úc giúp cậu hỏi ra nghi hoặc.



“Hai ngày trước không cẩn thận bị lọ thuốc đập trúng, không phải chuyện gì lớn.”



Đối với chuyện bị thương anh đã tập thành thói quen, Kha Thiếu Úc yên lặng cho anh một cái nhìn đồng tình.



“Bà Ân đâu? Hôm nay sao không thấy bà?”




“Ừm.”



“Ai, cậu ta đi khi nào? Thực đáng tiếc, mẹ không được gặp mặt a.” Bà Ân cảm thấy thực tiếc nuối.



“Mới đi tầm ba bốn phút thôi.” Ân Thứ thầm nghĩ, sớm muộn gì cũng có ngày chính thức giới thiệu Tề Dịch với mẹ.



“A!” Bà Ân đột nhiên nghĩ tới chàng trai trẻ thoáng gặp qua ở hành lang, tuy không nhìn kĩ nhưng bộ dáng tựa hồ không tệ. Ừm, ánh mắt con trai nhất định không kém.



“Mẹ, ngày mai có Tề Dịch chăm sóc con rồi, mẹ không cần tới đâu.”



“Chậc, có người yêu liền không thèm mẹ nữa.” Bà Ân ôm ngực, vẻ mặt u oán.



“Em ấy vẫn chưa phải người yêu của con.”



“Động tác của con chậm quá, trực tiếp bá vương ngạnh thượng cung cho rồi!” Bà Ân vỗ vỗ mặt bàn, hào sảng nói: “Năm đó ba con cũng bị mẹ theo đuổi như vậy a.”



“…” Yên lặng thương cảm cho ba ba nhà mình.



“Nghe mẹ thì không sai đâu được, theo đuổi thì phải ngoan chuẩn. Con phải để người ta nhìn thấy tâm ý, cậu ấy nếu đã quan tâm chăm sóc thì chứng tỏ trong lòng người ta có con, chỉ còn kém một bước cuối cùng để đánh vỡ cục diện bế tắc mà thôi.”



Ân Thứ bắt đầu suy tư, thật sự suy nghĩ về đề nghị này. Giường, khẳng định phải lăn rồi. Trọng điểm là thời điểm cùng địa điểm, còn có tư thế cùng thái độ nữa.



Lần bị thương này chính là một cơ hội không tồi, hiện giờ anh không thể tự gánh vác cuộc sống, sớm xuất viện một chút để có lý do làm Tề Dịch dọn về nhà chăm sóc anh.



Ân Thứ âm thầm lên kế hoạch đầy đủ, cần phải từng bước từng bước đánh hạ Tề Dịch!