Boss, Hạnh Vận Lai Tập
Chương 56 :
Ngày đăng: 20:55 18/04/20
Mạc Phú Tuyết nói quan hệ của Ân Thứ cùng Tề Dịch cho cha cùng anh hai nghe, kết quả bọn họ không hề công khai lên án, tâm tình cô thực buồn bực. Ba mươi tết, lại thấy Ân Thứ cùng Tề Dịch xuất hiện thì thực chướng mắt. Ở nước ngoài cô gặp không ít Gay, chính là vẫn cảm thấy thực phản cảm, nhưng cố tình ở bên đó đồng tính là hợp pháp. Cô nghĩ quốc nội thì bảo thủ hơn, nào ngờ vừa mới về nước đã đụng phải một đôi, mà một trong đó lại là đối tượng kết giao mà cha muốn giới thiệu cho mình, người kia thì là đối tượng mà cô có hảo cảm chuẩn bị theo đuổi!
Bởi vì Mạc Quân Ngôn không muốn đi Ân gia nên Ân Thứ cùng Tề Dịch quyết định trước tiên ăn tết cùng Mạc Quân Ngôn, chờ qua mùng một sẽ quay về Ân gia gặp cha mẹ Ân. Tuy Mạc Quân Ngôn nhìn không vừa mắt Ân Thứ, bất quá cũng không nói thêm gì. Chỉ có Mạc Phú Tuyết, ánh mắt cô nàng khá sắc bén, bất quá không dám đối diện với Ân Thứ, chỉ thường xuyên dùng ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm Tề Dịch.
Tề Dịch tự nhiên sẽ không so đo, theo quỷ khí thì có thể nhìn ra chỉ là cảm xúc phản cảm chứ không phải có tâm ý gì xấu xa. Ân Thứ thì không độ lượng như vậy, lẳng lặng giúp Tề Dịch ngăn cản Mạc Phú Tuyết, không để cô ta có cơ hội tiếp cận.
Lúc ăn cơm tối, cả nhà ngồi trên sô pha cắn hạt dưa xem TV, không khí hòa thuận vui vẻ. Ân Thứ ngồi cạnh Tề Dịch, một tay ôm lấy eo cậu. Mà Tề Dịch mỗi khi trên tay có đồ ăn thì luôn quen thói đút cho người bên cạnh.
Mạc Quân Ngôn thoáng nhìn qua, khóe miệng co rúm vài cái, sau đó bắt đầu hỏi thân thế bối cảnh Ân Thứ. Này vừa hỏi mới biết anh thế nhưng là tổng giám đốc tập đoàn Ân Đạt, Ân Đạt ở M quốc cũng rất có danh tiếng, siêu thị, trung tâm mua sắp trải rộng các nơi, tài sản hùng hậu. Mạc Quân Ngôn tuy đoán được gia cảnh Ân Thứ rất tốt, nhưng không ngờ lại ‘tốt’ tới mức này.
Người này thật lòng với Tề Dịch sao? Ân gia sẽ chấp nhận Tề Dịch sao? Mạc Quân Ngôn nhịn không được lo lắng.
Mạc Cẩm Thư ở bên cạnh thì không có phản ứng gì, giống như đã sớm biết thân phận Ân Thứ. Sắc mặt Mạc Phú Tuyết thì càng bất bình hơn, một người đàn ông như Ân Thứ sao lại thích một kẻ bình thường như Tề Dịch chứ? Tề Dịch tuy bộ dáng không tồi, nhưng không cha không mẹ, chỉ làm công mà sống, lại còn là đàn ông, không thể sinh con dưỡng cái. Một gia đình như Ân gia, chẳng lẽ không cần người thừa kế sao?
Mạc Phú Tuyết nhịn không được hỏi: “Ân gia cũng đồng ý hai người ở cùng một chỗ?”
“Ừm.” Ân Thứ liếc mắt nhìn qua.
“Nhưng tương lai hai người sẽ không có con được.”
“Tôi còn một người chị gái.” Ân Thứ bình thản đáp.
“Con của chị anh cũng đâu phải họ ‘Ân’.” Dừng một chút, Mạc Phú Tuyết còn nói: “Chẳng lẽ anh rể anh ở rể à?”
“Phú Tuyết!” Mạc Quân Ngôn nghiêm khắc nói: “Chuyện nhà người ta con hỏi nhiều làm gì?”
“Hỏi vài câu có sao đâu chứ?” Mạc Phú Tuyết không cam lòng nói: “Hai người đàn ông ở cùng nhau, chẳng lẽ không cần lo lắng chuyện này?”
“Kia cũng không phải chuyện của con!”
“Sao lại không liên quan? Con chính là chị trên danh nghĩa của Tề Dịch a. Nhà chúng ta cho nó ăn cho nó mặc, nuôi lớn thế này, kết quả lại cùng một chỗ với đàn ông, bảo chúng ta dấu mặt đi đâu đây.”
“Nga?” Ân Thứ xoay người lại ôm cậu vào lòng, thản nhiên hỏi: “Em ăn mệt cái gì?”
“Ai, một lời khó nói hết.” Tề Dịch cảm thán.
“Không sao, dù sao cũng không ngủ được, có thể chậm rãi nói.” Ân Thứ ôm cậu tới giường, bộ dáng chăm chú lắng nghe.
Tề Dịch liếc mắt, người này lại bắt đầu rồi!
Cậu kéo chăn bọc kín mình, sau đó lấy di động ra, quay lưng về phía anh, nghịch game.
“Nói a, rốt cuộc em ăn mệt gì nha?” Ân Thứ chui vào, từ phía sau ôm lấy eo cậu, không chịu buông tha quấy lấy.
“Đừng hỏi tôi, tự hỏi mình đi.” Tề Dịch ghét bỏ gạt gạt.
Người phía sau trầm mặc, một phút sau, anh thấp giọng nói: “Tôi cẩn thận nghĩ thì tôi đối xử với em rất tốt, cho em ăn cho em mặc, còn biến em thành đàn ông chân chính, nghĩ thế nào cũng không ăn mệt. Cho nên điểm mệt duy nhất đại khái chính là vấn đề cao thấp?”
Cho ăn cho mặc gì đó nghe thật quen tai, còn có…
“Anh nói rõ ràng a, rõ ràng là tôi cho anh ăn cho anh mặc!” Về phần thành đàn ông chân chính gì đó, hai bọn họ là kẻ tám lạng người nửa cân đi? Kinh nghiệm yêu đương đều là số 0, ai cười ai chứ!
“Đêm đầu tiên của tôi nằm trong tay e.”
“Của tôi cũng nằm trên tay anh.”
“…ừm.” Ân Thứ chôn mặt vào gáy cổ cậu, cắn a cắn, hệt như đang làm nũng.
“Này, đừng có động dục ở đây.”
“Được rồi.” Ân Thứ chỉ có thể tiếc nuối thu hồi răng nanh.
…