Boss, Hạnh Vận Lai Tập
Chương 69 :
Ngày đăng: 20:55 18/04/20
“Chúng ta đón chuyến sau đi.” Ân Thứ nói.
Anh cũng không biết những người trên xe sẽ chết, chỉ nghĩ lên xe sẽ có nguy hiểm.
Tề Dịch thấy rõ, nhưng lại không thể nói rõ.
Chiếc bus công cộng chậm rãi dừng lại trước mặt hai người, Tề Dịch do dự một lát, cuối cùng vẫn kéo Ân Thứ lên xe, hai vệ sĩ ở phía sau cũng vội vàng chạy tới, lên xe.
Trên xe, tính cả tài xế thì tổng cộng có mười bảy người, cộng thêm Tề Dịch, Ân Thứ cùng hai vệ sĩ chính là hai mươi mốt. Tề Dịch tùy ý quét một vòng, sau đó đi tới chỗ ngồi gần tài xế nhất. Chính là vị trí gần nhất đã có người, Ân Thứ liền ngồi xuống bên cạnh, Tề Dịch thì ngồi cạnh anh. Hai vệ sĩ chọn chỗ ngồi đối diện, cùng bọn họ đối mặt.
Tề Dịch chú ý, sau khi bốn người bọn họ lên xe thì quỷ khí bắt đầu hỗn loạn, này đại biểu tương lai sẽ xuất hiện chuyện xui rủi, kết cục của bọn họ là chết không thể nghi ngờ.
Hiện giờ điều Tề Dịch phải làm là tìm kiếm ngọn nguồn. Căn cứ theo quỷ khí biến hóa, Tề Dịch xác định nguyên nhân tử vong đến từ hành khách trên xe chứ không phải do ngoại lực.
Trước hết làm cậu chú ý có năm người, sở dĩ chú ý tới bọn họ là vì theo tính chất quỷ khí phán đoán thì bọn họ vốn là cùng một nhóm nhưng lại chia ra ngồi ở các vị trí bất đồng. Hai người ngồi phía trước, một là người đàn ông nhỏ gầy ngồi bên cạnh Ân Thứ, một là người tóc vàng ngồi băng ghế đối diện, ở gần cửa trước.
Hai người còn lại ngồi ở vị trí dành riêng cho người già yếu, một người tai phải đeo khuyên, miệng nhai kẹo cao su, người phía sau thì đầu đội mũ, hai tay đút vào túi.
Người cuối cùng ngồi ở vị trí thứ hai từ dưới đếm lên, mặt đeo khẩu trang, đang cúi đầu nghịch di động.
Năm người này trử bỏ tử khí thì còn một luồng hơi thở dơ bẩn, không phải loại người lương thiện. Nếu bọn họ ngồi cùng nhau, có lẽ Tề Dịch sẽ đoán bọn họ là hành khách qua đường, nhưng phân tán như vậy, hơn nữa còn chiếm cứ những vị trí có lợi thế, này làm người ta không thể không cảnh giác.
Ngoại trừ điều này, Tề Dịch cũng khá để tâm tới tài xế. Quỷ khí của người này nộng đậm hơn bất kì ai khác, ông ta một là chết trước khi sự việc xảy ra hoặc chết trong khi xảy ra, tóm lại là tính mạng khó giữ. Nếu tài xế chết trước, vậy có nghĩa là chiếc xe này sẽ mất điều khiển trong khoảng thời gian ngắn, như vậy tỉ lệ phát sinh chuyện ngoài ý muốn sẽ rất cao.
Tề Dịch bắt đầu suy đoán, cậu lấy di động ra gửi tin cho hai vệ sĩ, bảo bọn họ chú ý tới hành vi của năm người nọ. Ân Thứ cũng nhìn thấy tin nhắn của Tề Dịch, tầm mắt lạnh như băng liếc về phía người đàn ông nhỏ gầy ngồi bên trái mình.
Người nọ bị trừng tới run lẩy bẩy, suýt chút nữa nhịn không được bật dậy khỏi chỗ ngồi, cũng may Ân Thứ chỉ liếc mắt một cái liền thu hồi tầm mắt, chính là người nọ thì tự nảy sinh tâm lý dày vò, cứ ảo tưởng mình có tật giật mình.
Bất quá người này thoạt nhìn đã biết giàu có, đi xe bus cùng đám nghèo bọn họ thực sự có khoa học không a? ! Người nọ căm giận lầm bầm trong lòng.
Xe bus băng băng lao tới, trong xe một mảnh yên tĩnh. Ngay lúc sắp tới trạm kế tiếp thì người đàn ông bên cạnh Ân Thứ động, người nọ đứng lên, ra dáng chuẩn bị xuống xe, tay phải đút vào túi, lẳng lặng lôi ra một con dao gọt trái cây, đang định uy hiếp tài xế thì đột nhiên bị một bàn tay từ phía sau túm chặt lấy cổ tay.
Người đàn ông nhỏ gầy nọ kinh hãi, quay phắt đầu lại, chống lại là một đôi mắt lạnh lẽo.
Trái tim gã run lên, gương mặt lộ ra chút bối rối, bất quá lập tức gầm nhẹ một tiếng: “Buông ra cho ông!”
Còn chưa dứt lời, Ân Thứ đã buông tay ra, người bọ không ngờ đối phương dứt khoát thả tay như vậy, nhất thời dùng lực quá lớn, chỉ nghe phập một tiếng, con dao cắm phập vào bả vai mình, máu tươi nhất thời phun ra.
“A!” Gã đau tới rống lên, thống khổ trừng Ân Thứ, bảo buông liền buông, mày có chút nguyên tắc nào không hả!
“Không quan hệ.” Ân Thứ nhìn gã: “Mày dám giết người, tao cũng dám giết mày.”
Gã hoảng sợ, ngoài mạnh trong yếu nói: “Mày nghĩ tao sợ à? Không sợ tao giết người thì cứ thử xem.”
Cô gái bị gã túm lấy quỳ sụp xuống, khóc lóc kể lể: “Mấy người thả người ra đi mà! Tôi thực sự không chịu nổi.”
“Nghe thấy không? Mọi người đều đang chờ mày thả người.” Gã đeo khuyên cảm nhận được nhóm hành khách tỏ ra bất mãn với nhóm Ân Thứ.
Lúc này, Tề Dịch đột nhiên mở miệng: “Tới nghĩa trang rồi.”
“Cái gì?” Đám cướp sửng sốt, lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy bên ngoài tối đen như mực, đèn xe chiếu sáng con đường phía trước, chạy tới một nơi đen tối không rõ. Xuyên qua ánh đèn mong manh, có thể nhìn thấy những hàng bia mộ san sát chỉnh tề.
Sắc mặt đám cướp hơi biến sắc, hôm nay xe cộ qua lại có phải hơi ít không? Tuy bọn họ chọn chuyến bus cuối, nhưng bình thường mười một mười hai giờ hẵn vẫn còn xe qua lại a.
Mà lúc này, Tề Dịch lại mỉm cười.
….
Hoàn Chương 69.
Tiểu kịch trường——-
Kẻ cướp 1: nó cười gì vậy?
Kẻ cướp 2: có thể chỉ là đang hoạt động cơ mặt thôi.
Kẻ cướp 1: nó nhìn nghĩa trang cười gì chứ!
Kẻ cướp 2: có thể chỉ là đang hoạt động cơ mặt thôi.
Kẻ cướp 1: mày nói coi, trong nghĩa trang liệu có người mai phục không?
Kẻ cướp 2: tao nghĩ, nếu thực sự có mai phục, kia chắc chắn là quỷ chứ không phải người.
Kẻ cướp 1: …. vì cái gì tao cảm thấy mày vừa nói ra chân tướng?
…