Boss, Hạnh Vận Lai Tập
Chương 73 :
Ngày đăng: 20:55 18/04/20
Hải thị thận lâu: tức là ảo ảnh, như người đang đi trên sa mạc thường nhìn thấy ốc đảo ảo
****
Bữa cơm chất dứt, mọi người đi vào bãi đỗ xe, Khương Hiên sáp qua nói với Tề Dịch: “Nhóc cảm thấy với tướng mạo của tôi, có khả năng làm nhóc vứt bỏ Ân Thứ, cùng tôi song túc song tê không?”
“Cho dù anh hải thị thận lâu cỡ nào thì nó cũng không thể trở thành sự thật đâu.” Ân Thứ lạnh lùng phun ra những lời này, mang theo Tề Dịch lên xe, băng băng lao đi.
Tề Dịch lái xe đi một khoảng thì đột nhiên cười khẽ.
“Cười cái gì?” Ân Thứ ngồi ngay ngắn trên ghế phó lái liếc nhìn cậu.
“Không có gì.” Trình độ mắng chửi người ngang ngược của Ân Thứ cư nhiên lại rất có nội hàm a: “Hải thị thận lâu?” Ha ha, này là đang nói đối phương si tâm vọng tưởng à?
“Kế tiếp định đi đâu?” Tề Dịch cười hỏi.
“Về nhà ăn cơm.”
“… vậy vừa nãy anh ăn làm gì?”
“Mặt mũi thôi.” Ân Thứ bổ sung: “Mặt mũi của em.”
Tề Dịch: “…”
Lúc về tới nhà, Tề Dịch vừa lúc gặp gỡ nhân viên chuyển phát, nhận được một gói đồ do Vô Định đại sư gửi tới, bên trong có mười cây nến oán cùng ba mươi cây nhang phản hồn.
“Chờ anh qua khoảng thời gian bận rộn rồi chúng ta tìm thời gian tìm kiếm mộ địa của Triệu gia đi.” Tề Dịch nói với Ân Thứ.
Anh gật đầu, cũng thực hi vọng có thể giải quyết vấn đề trên người để tránh tương lai mang tới phiền toái cho Tề Dịch.
Tề Dịch cất nhang đèn, sau đó vào phòng bếp nấu hai tô mì, sau đó mỗi người một tô mì ăn kèm dưa muối, vừa ăn vừa xem TV.
Một tô mì đơn giản tựa hồ còn ngon hơn bàn cơm vạn tệ.
Tề Dịch nhìn thoáng qua Ân Thứ, một thân quần áo ở nhà đáng yêu, tóc tùy ý rũ xuống, trong tay là một tô mì to, vừa chuyên chú nhìn chằm chằm TV, vừa nghiêm túc ăn mì, bộ dáng này cùng một năm trước quả thực là hai người khác biệt.
Khóe miệng Tề Dịch cong cong, gắp miếng trứng thơm ngon lên cắn một ngụm.
Trong tô Ân Thứ có tới ba quả trứng, là anh mãnh liệt yêu cầu, cứ hệt như không cho anh đủ ba trứng chiên chính là ngược đãi ý. Tô của anh cũng to hơn hẳn Tề Dịch, điển hình của dạ dày vua.
“Tề Dịch.” Ân Thứ đột nhiên lên tiếng.
“Hử, sao?”
“Tôi cảm thấy một mình ăn ba trứng thật sự là quá xa xỉ.” Ân Thứ gắp một cái trứng chiên bỏ vào trong tô Tề Dịch: “Chia cho em một cái.”
Tề Dịch nghĩ chuyện Khương Hiên đề cập trong điện thoại chỉ là đùa giỡn, nào ngờ mới nửa tháng sau, anh thật sự dẫn một cô gái tới nhà bái phỏng Tề Dịch, để cậu xem thướng.
Tề Dịch thực sự vô ngữ.
“Tốt xấu gì cũng nói vài câu đi.” Khương Hiên thấy Tề Dịch không nói tiếng nào, liền trêu chọc.
“Dùng phương thức này chọn bạn gái, anh rốt cuộc nghĩ gì vậy?”
“Nhóc là người ăn no nên sao hiểu được người đang đói bụng chứ, đám có tiền như bọn anh thường xuyên gặp phải đủ loại trai gái có tâm cơ nên tâm lý có bóng ma rất lớn, không có cách nào từ bỏ hết gút mắc cùng người ta kết giao.”
Tề Dịch cảm thấy anh nói cũng có chút đạo lý, nếu có khúc mắc thì tự nhiên sẽ không thật tâm. Tuy đối với cô gái kia có chút không phúc hậu nhưng ngẫm lại, nếu nhân phẩm cô ta không tồi thì có thể thu được một đoạn lương duyên.
Tề Dịch nhìn nhìn cô gái đang đi về bên này, đáp lại một câu: “Này cũng không thích hợp với anh.”
Khương Hiên thản nhiên ‘nga’ một tiếng, đứng dậy đón cô gái kia, nói: “Chúng ta đi thôi, tôi dẫn em đi hóng gió.”
Sau khi phất tay tạm biệt Tề Dịch, liền ôm vai cô gái tiêu sái rời đi.
Không quá nửa tháng sau, Khương Hiên lại dẫn một cô gái khác tới tìm Tề Dịch. Cũng không biết anh rốt cuộc tìm từ đâu, mỗi người đều có quỷ khí quấn thân!
Sau khi gặp hơn ba người, Tề Dịch rốt cuộc hiểu được.
“Khương thiếu, anh đang chơi đùa với tôi à?”
“Sao có thể chứ?” Vẻ mặt Khương Hiên thực kinh ngạc.
“Kia vì sao lại tìm những cô gái ở mấy chốn làng chơi tới thử thôi?” Chả trách trên người người nào cũng có quỷ khí, với thân phận Khương Hiên, muốn tìm thì cũng phải là thiên kim tiểu thư của các gia tộc môn đăng hộ đối. Một hai người phẩm hạnh không tốt vẫn có thể lý giải, nhưng người nào cũng thế thì chắc chắn có vấn đề.
Khương Hiên cười hắc hắc: “Bị cậu phát hiện rồi.” Kỳ thật anh lợi dụng mấy cô gái ở quán bar để thử nghiệm năng lực xem tướng của Tề Dịch, không ngờ cậu lợi hại như vậy, cơ hồ không có người nào nhìn sai.
Tề Dịch thở dài: “Về sau đừng lấy mấy chuyện thế này tới phiền tôi nữa.”
“Đừng mà, tôi xin lỗi, lần sau tôi nhất định nghiêm túc tìm một cô gái tốt!”
“Chúc anh may mắn, nhưng, trong vòng nửa năm nữa, đừng tới tìm tôi.”
Khương Hiên nghĩ Tề Dịch vẫn còn tức giận, liền vỗ ngực cam đoan sau này sẽ hoàn toàn tin tưởng lời cậu, sau đó không đợi cậu đáp lời đã vội vàng bỏ chạy.
Tề Dịch thoáng nhìn thấy Ân Thứ thong dong đi tới, quỷ khí dày đặc dần dần ngưng tụ trên người Khương Hiên đã chạy đi khá xa.
Khương Hiên, thật sự, chúc anh may mắn…
…