Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 451 : Vạn sự đều có chồn

Ngày đăng: 00:31 30/04/20


Nhiếp Thu Sính nhìn Du Dực một lượt: "Sao cô ta lại làm như vậy? Bởi vì… anh đẹp trai sao?"



Du Dực ấn ấn mũi cô: "Đúng là vợ ngốc của anh, em đánh giá quá cao sức hấp dẫn của anh rồi, em tưởng rằng con tiện nhân ấy muốn quyến rũ anh thật à?"



"Không thì, còn có nguyên nhân gì nữa?" Nhiếp Thu Sính không thể hiểu nổi.



Ánh mắt Du Dực bỗng trở nên lạnh lùng: "Bởi vì hôm ấy anh về nhà, ba anh đã nói một câu, có ý chuyển một bộ phận cổ phần của công ty cho anh… Có lẽ đó chính là mồi lửa, con đàn bà đó quyến rũ anh chắc là muốn hãm hại anh. Em nói xem, một thằng muốn dan díu với chị dâu của mình thì ba còn muốn chuyển cổ phần cho anh hay không?"



Sau chuyện đó, Du Dực đã nghĩ đến điều này.



Hạ Như Sương có lẽ một phần cũng có hứng thú với khuôn mặt của anh nhưng quan trọng nhất có lẽ chính là không muốn ông bà già chuyển cổ phần cho anh.



Điều mà cô ta muốn, là độc chiếm tất cả tài sản của nhà họ Du.



Nhiếp Thu Sính hắng giọng, "Trời ạ, cô ta… thật là… chuyện gì cũng làm được."




Nhiếp Thu Sính gật đầu: "Đúng vậy, em không giống trước nữa, em đã có anh… nếu như, sớm muộn gì cũng phải đối diện, thì… không bằng, chúng ta nên ra tay trước đúng không?"



Bởi vì có Du Dực, nên kiếp này cô không giống kiếp trước nữa, vô duyên vô cớ bị hại chết.



Có thể sống đến bây giờ là điều trước đây Nhiếp Thu Sính không dám nghĩ đến.



"Đúng, chính là như vậy, vợ anh đúng là thông minh, đợi anh sắp xếp xong xuôi rồi, vài ngày nữa, chúng ta quay về một chuyến, nhân lúc cô ta chưa tìm được người giúp khiến cô ta không kịp trở tay. Anh cũng muốn xem xem cô ta là yêu tinh quỷ quái đến đâu."



Trước đây, Du Dực không tính toán với cô ta, bởi vì cô ta chưa từng ra tay được.



Nhưng bây giờ, cánh tay của con tiện nhân đó đã với ra rồi, nếu như anh không chặt đứt móng vuốt của nó thì anh còn xứng mặt đàn ông nữa không.



Nhiếp Thu Sính cắn môi, sau những giây phút sợ hãi ngắn ngủi, trong lòng cô dâng lên một nỗi tức giận vô bờ.



Cô đưa tay sờ vào sợi dây chuyền của mình, cô đã đeo nó rất nhiều năm rồi, chưa từng nghĩ rằng, dựa vào sợi dây chuyền này, cô sẽ tìm được đầu mối về thân thế của mình.