Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em
Chương 82 : Đây chính là con gái tôi
Ngày đăng: 00:28 30/04/20
Nhưng mà, điều duy nhất có thể xác định đó là Yến Tùng Nam thật sự tàn phế rồi.
Điều này làm cho hận ý trong lòng hắn đối với Diệp gia đã chồng chất đến đỉnh điểm, sắp vặn vẹo điên cuồng.
...
Chuyện Diệp gia, Nhiếp Thu Sính hoàn toàn không biết, giống như đúng với lời nói của Du Dực ngày đó với cô, làm cho cuộc sống của cô thật tốt, mỗi ngày chỉ cần nghĩ đến ăn cái gì, chải đầu cho con gái kiểu gì, ra ngoài mặc quần áo thế nào, những thứ khác toàn bộ đều không cần lo lắng.
Buổi sáng, cô ra ngoài một lúc, khi trở về lại mang theo mấy cái túi, cô đưa cho Du Dực đang dạy học cho Thanh Ti.
"Tôi mua cho anh mấy bộ quần áo, anh mua cho tôi với Thanh Ti nhiều như vậy thế nhưng lại không mua cho chính anh, hơn nữa thời tiết ngày càng nóng, anh cũng nên có thêm hai bộ quần áo mỏng, vì vậy vừa rồi khi tôi ra ngoài mua thức ăn, thuận tiện liền mua cho anh hai bộ, cũng không biết hợp người không. Anh đi thử một chút, nếu số đo không đúng thì tôi sẽ đi đổi giúp anh."
Du Dực sững sờ, ngơ ngác nhìn quần áo Nhiếp Thu Sính đưa tới, thật lâu mới lấy lại tinh thần, tai chợt nóng lên, "Cảm ơn."
Đây là lần đầu có một cô gái mua quần áo cho anh, còn là người mình thích mua cho.
Trong lòng Du Dực có một loại ấm áp dần dâng trào không thể nói ra được.
Thanh Ti giật nhẹ cánh tay Du Dực: "Chú, chú, chú nhanh đi thử đi."
"Được."
Du Dực trực tiếp tắt mát, tiện tay nhét điện thoại di động vào đầu giường.
Anh cầm lấy quần áo Nhiếp Thu Sính mua, vuốt vải vóc mềm mại, dường như trong lòng cũng liền mềm nhũn theo.
Khóe môi Du Dực cong lên một chút.
Mặc xong quần áo đẩy cửa đi ra ngoài, anh nói: "Rất vừa vặn."
Nhiếp Thu Sính ngẩng đầu, mặt từ từ có chút nóng lên, anh ấy thật đẹp trai, quần áo bình thường mặc trên người anh lại đẹp đến như thế, cô không nghĩ ra từ nào để miêu tả, nhưng anh quả thật là người đàn ông anh tuấn nhất mà cô từng gặp. Không chỉ khuôn mặt, còn có khí chất trên người không nói thành lời kia.
Thanh Ti ngẩng cái đầu nhỏ lên: "Chú mặc cái gì cũng đẹp."
Du Dực bước nhanh đến ôm lấy Thanh Ti, "Đi, chú dẫn con đi mua đồ ăn ngon."
Nhiếp Thu Sính: "Ấy, anh đừng..."
"Trong nhà không còn trái cây nữa, bọn tôi đi ra ngoài một lúc, sẽ trở lại nhanh thôi."
Thanh Ti cũng vẫy tay với cô: "Mẹ, bọn con sẽ trở về nhanh, mẹ chờ bọn con ở trong nhà nhé."
Du Dực ôm Thanh Ti đi ra ngoài, lúc ra ngoài đụng phải một bác gái trong cư xá, bác gái kia thân thiện nói: "Lại ôm con gái cậu đi ra ngoài mua đồ à?"
Du Dực khẽ gật đầu: "Vâng."
Đúng, đây chính là con gái anh!