Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 1822 : Vậy người đi chết đi!
Ngày đăng: 18:34 01/05/20
"Bà là người trưởng thành, phỉ báng xúc phạm người khác sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
“Vậy à, được thôi, bà cứ đi tố cáo, chỉ cần bà không sợ những lời bà dùng để đi câu dẫn Mộ Dung Chí Hoành bị truyền ra bên ngoài thì bà cứ đi tố cáo, dù sao người không biết xấu hổ là bà, dù cho có bị người ta biết đã già rồi còn đi câu dẫn chồng của người khác, chắc bà cũng sẽ không thấy xấu hổ đâu nhỉ?”
Quý Miên Miên dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, đã không biết xấu hổ rồi còn giả vờ thanh cao làm gì nữa.”
Trong mắt phu nhân Jones thoáng qua một tia sáng kỳ lạ, nhưng rất nhanh bà ta cúi đầu xuống, thái độ trở nên mềm mỏng hơn, nói: “Xem ra Mộ Dung phu nhân cứ nhớ mãi chuyện xưa, nhưng bà chỉ trách móc mình tôi, chẳng lẽ trong đó không có lỗi của bà sao?”
Mộ Dung Thúy Đình không sợ chết mà nói: “Đúng vậy, bản thân không giữ được chồng lại còn đi trách người khác sao? Sao không tự nhìn lại mình đi!”
Mộ Dung Miên vốn không nói gì bỗng cười lên: “Lời của cô thật hiếm thấy, xem ra chồng cô ở bên ngoài một tháng hết 30 ngày đi ngoại tình chắc cũng vì cô không còn hấp dẫn với ông ấy nữa.”
Mộ Dung Thúy Đình la lên: “Mộ Dung Miên, mày có gan thì nói lại lần nữa.” “Chẳng lẽ cháu nói sai sao, danh tiếng của chồng cô ở bên ngoài có thể nói là lẫy lừng, chẳng lẽ cô lại không biết?”
Bác sĩ thở dài: “Vô cùng không lạc quan, các cơ quan quan trọng đang dần kiệt sức, có thể đây là lần nói chuyện cuối cùng của ông ấy, thiếu gia Randy, hy vọng cậu đừng chống lại ý muốn của ông, để ông ấy được ra đi thanh thản.”
“Nói sau đi.” Mộ Dung Miên nhìn Mộ Dung Chí Hoành nằm trên giường cấp cứu, khắp người cắm đầy ống, nhình như sắp gần chết rồi.
Mộ Dung miên nói: “Ba...”
“Ran... Ran... dy...”
Giọng nói của Mộ Dung Chí Hoành suy yếu, gần như không thể nghe thấy.
Mộ Dung Miên cúi đầu dựa gần vào ông: “Ba, người nói đi.”
“Nghe... lời... ba, lấy... Jes... sica, ba... cũng vì... muốn... tốt cho... con, con xem như.... tâm... nguyện... cuối... cùng trước... khi chết... của... ba.” Mộ Dung Miên nhếch khóe môi nhìn ông ấy: “Vậy... người đi chết đi!”