Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 1972 : Chúng ta chỉ thích hợp làm người lạ
Ngày đăng: 18:36 01/05/20
Hạ Lan Phương Niên giận dữ, cách nói Hạ Lan Tú Sắc như đang ám chỉ bọn họ cố ý làm khó cô ta, vài câu thôi đã làm điên đảo thị phi.
“Đủ rồi đấy Hạ Lan Tú Sắc, cô đã làm những gì, chẳng lẽ lại muốn công bố với thiên hạ sao? Cô có gan nói ra, nhưng tôi lại không có mặt mũi để nghe!
Hạ Lan Tú Sắc ủy khuất nói: “Tại sao anh lại nói như thế, người khác không biết chẳng lẽ anh cũng biết sao, những việc trước đây em làm đều là vì anh, hơn nữa em chỉ muốn kính anh một lý mà thôi, ở nơi đông người thế này, em có thể làm được gì chứ?”
Cô xoay đầu nháy mắt với một gã đàn ông luồn nhìn chằm chằm vào ngực cô ở bàn bên: “Mọi người nói xem có đúng không?”
Người đàn ông đó chỉ cảm thấy cả người tê dại, lý trí dường như biết mất, liền mở miệng ra nói: “Đúng vậy, chỉ một ly thôi mà, là đàn ông thì phải uống cạn một ly rượu mà em gái nhà mình kính.
Vừa nói xong thì bà vợ kế bên ngắt một cái vào đùi ông ta.
Nhưng người ta đã nói như thế, nếu Hạ Lan Phương Niên không uống chẳng khác nào thừa nhận bản thân không phải đàn ông.
Lí Nam Kha trừng mắt nhìn người đàn ông kia, cô đã thù ai thì nhất định sẽ tìm người đó trả thù.
Cô mở miệng muốn nói gì đó, nhưng lại bị Hạ Lan Phương Niên ngăn lại, anh nói: “Tôi sẽ uống ly này, nhưng tôi hi vọng cô nhanh chóng rời khỏi đây, về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi, tôi cảm thấy hai chúng ta làm người lạ vẫn sẽ tốt hơn.”
Cô mở miệng muốn nói gì đó, nhưng lại bị Hạ Lan Phương Niên ngăn lại, anh nói: “Tôi sẽ uống ly này, nhưng tôi hi vọng cô nhanh chóng rời khỏi đây, về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi, tôi cảm thấy hai chúng ta làm người lạ vẫn sẽ tốt hơn.”
Đây là phiền phức do anh mang tới, anh không muốn lúc này lại còn phải nhờ vợ mình ra tay giúp đỡ.
Hôm nay anh muốn tự mình giải quyết chuyện của Hạ Lan Tú Sắc
Hạ Lan Tú Sắc gật đầu: “Dĩ nhiên có thể, anh muốn em làm gì, em sẽ làm theo lời anh nói, anh không muốn xem xuất hiện thì em sẽ biến đi thật xa, chị dâu không thích em, em sẽ không đến làm phiền hai người nữa, đã được rồi chứ?”
Lí Nam Kha nắm chặt cánh tay muốn tiếp lý ly rượu của Hạ Lan Phương Niên.
Anh an ủi cô: “Không sao đâu.”
Hạ Lan Tú Sắc nhìn Lí Nam Kha nói: “Chị dâu sợ gì chứ, chẳng lẽ ở trước mặt nhiều người thế này, em lại hạ độc trong rượu hay sao, hơn nữa rượu là do mọi người chuẩn bị, cho dù em có ý nghĩ như thế nhưng cũng lực bất tòng tâm.”
Mắt cô nhìn chằm chằm vào lễ phục truyền thống trên người Lí Nam Kha, hình long phụng cát tường trên áo được thêu bằng chỉ vàng, đôi mắt long phụng được khảm bằng bảo thạch thật sự, xa hoa phú quý, một hôn lễ như thế này, chắc hẵn đều là ước mơ của mỗi cô gái.
Đó cũng là bộ đồ cô luôn muốn khoác lên người, cô ta cắn răng, cuối đầu, thu lại ngọn lửa đố ký dường như sắp bắn tung tóe ra bên ngoài.
Đó cũng là bộ đồ cô luôn muốn khoác lên người, cô ta cắn răng, cuối đầu, thu lại ngọn lửa đố ký dường như sắp bắn tung tóe ra bên ngoài.
Hạ Lan Niên Phương đón lấy ly rượu từ trong tay Hạ Lan Tú Sắc, sau đó uống sạch số rượu trong ly.
Yến Thanh Ti vẫn nhìn chằm chằm Hạ Lan Tú Sắc nãy giờ, cô phát hiện sau khi Hạ Lan Phương Niên uống xong rượu, thì trong mắt cô ta xuất hiện một tia hàn quang đầy quỷ dị.
Trong lòng cô lo lắng, rượu này....chắc không có vấn đề gì chứ?
Cô lén lún véo lấy cánh tay của Nhạc Thính Phong.
Nhạc Thính Phong nhẹ nhàng an ủi, ghé sát lỗ tai cô nỏi thầm: “Yên tâm đi, anh đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ cần cô ta dám, anh sẽ....”
Yến Thanh Ti thở phào nhẹ nhõm
Hạ Lan Phương Niên tiện tay đưa ly rượu cho bồi bàn: “Đã uống xong.”
Cho nên, cô mau cút đi!
Hạ Lan Tú Sắc vỗ tay: “Tửu lượng của anh thật tốt.”
Hạ Lan Phương Niên không muốn vòng vo với cô ta nữa, anh lạnh lùng lên tiếng: “Nơi này không hoan nghênh cô, tôi càng không hoan nghênh cô, đừng nói nhiều, lập tức đi ngay!”